Chương trước
Chương sau
Cuối cùng thì họ cũng đã đến được nơi cần đến, lúc này Niên Cầm Bách còn đang đưa tay định là sẽ đỡ Trịnh Tương Hảo xuống xe, nhưng anh còn chưa kịp đỡ cô thì Nguyễn Thư Kỳ đã chạy đến tìm anh, cô ta còn mỉm cười nói:

- Cầm Bách, em chờ anh nảy giờ đó. Đi thôi, em đã tìm được một chỗ rất đẹp để dựng lều.

Nhưng Niên Cầm Bách hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của cô ta, anh chỉ chăm chú đỡ lấy Tiểu Ngọt Ngào nhà mình, còn dịu dàng nhắc cô cẩn thận kẻo lại ngã.

Vừa xuống được thì Trịnh Tương Hảo đã nhận lấy một ánh nhìn vô cùng khó chịu đến từ vị trí của Nguyễn Thư Kỳ, nhưng lúc Niên Cầm Bách quay lại nhìn thì sắc mặt của cô ta lập tức thay đổi, thậm chí còn cười rất vui vẻ nhìn cô, nói:

- Em là Trịnh Tương Hảo đúng không? Chị nghe nói em là bạn gái của A Bách, chúc mừng hai người nha, cuối cùng thì chị cũng không cần phải gả cho A Bách rồi.

Bề ngoài nhìn vào thì sẽ thấy Nguyễn Thư Kỳ đang rất vui mừng vì không cần phải liên hôn với Niên Cầm Bách, nhưng ẩn ý sâu xa trong đó chính là đang ám chỉ Trịnh Tương Hảo cướp vị hôn phu của cô. Nhưng vì cô ta độ lượng nên mới không chấp nhặt chuyện đó.

Kẻ khờ sẽ cho rằng Nguyễn Thư Kỳ là một thánh nữ lương thiện và chuyện, nhưng đáng tiếc cho cô ta là ở đây không ai khờ ai, ai nấy đều nhìn ra ẩn ý châm chọc mà Nguyễn Thư Kỳ đang nói.

Nhưng thay vì gay gắt đôi co thì Trịnh Tương Hảo lại nhìn Nguyễn Thư Kỳ rồi cười rất ngọt ngào, nói:

- Thật vậy sao? Vậy mà em còn nghĩ chị rất thích A Bách đó chứ, làm mấy hôm nay em cứ thấy có lỗi vì khiến chị đau lòng. Hóa ra chị còn chúc mừng tụi em, thật sự em rất cảm ơn chị luôn đó. Chị yên tâm, em và A Bách nhất định sẽ là bách niên hảo hợp.

Dừng một chút, Trịnh Tương Hảo lại bày ra vẻ mặt ngơ ngác nhìn Nguyễn Thư Kỳ, tựa như là đang không hiểu chuyện đó.

Một giây sau, cô lại nghiêng đầu, nói:

- Ờ... Nhưng mà... Chị là ai vậy ạ?

Câu hỏi "ngây thơ", "thuần khiết" và vô cùng "chân thành" của Trịnh Tương Hảo đã khiến cho nhiều người phải bật cười, trong đó có cả Niên Cầm Bách. Hóa ra Tiểu Ngọt Ngào của anh lại nghịch ngợm như vậy sao? Nói chuyện với Nguyễn Thư Kỳ cả buổi, còn ríu rít cảm ơn người ta mà quay tới quay lui lại hỏi người ta là ai.



Nếu như Nguyễn Thư Kỳ không thấy nhục thì sẽ có người thấy nhục giúp cô ta luôn đó!

Chị... Chị là Nguyễn Thư Kỳ, lần trước chị có đến lớp của em và Cầm Bách cùng với anh cả... Y chị là anh Cẩn Duy ấy, chắc em không biết đâu ha?Anh Cẩn Duy? À... Là ông anh trai của A Bách ấy hở? Lần trước em có gặp anh ấy ở bữa tiệc thọ thần của ông ngoại rồi, nhưng em không nhớ rõ mặt mũi của người đó lắm... Xin lỗi chị nha, em hay bị khó phân biệt mặt người với người á.

Trịnh Tương Hảo càng nói lại càng khiến cho Nguyễn Thư Kỳ tức giận, vì sao à?

Vì bữa tiệc thọ thần của ông ngoại Cao cô ta cũng có mặt, ấy vậy mà Trịnh Tương Hảo lại nói không quen biết cô ta, đúng là khiến cô ta tức chết rồi.

Lúc này Nguyễn Thư Kỳ đang định nói gì đó, nhưng Nhất tọa Hồ Tĩnh đã gọi mọi người đến để tập hợp.

Thật ra chuyến dã ngoại kết hợp lấy điểm rèn luyện lần này chỉ có lớp 12A, 10A và những thành viên của hội đồng Thập Kiệt, cho nên số lượng cũng không quad đông đảo. Tuy nhiên, chỉ có duy nhất Nguyễn Thư Kỳ là lọt thỏm lại giữa những người quen biết nhau, người duy nhất cô ta có thể bám víu chắc là chỉ có Cao Tuyết Nghênh mà thôi.

Nhưng xui cho Nguyễn Thư Kỳ...

Cao Tuyết Nghênh vừa nhìn thấy ngoan xinh yêu Trịnh Tương Hảo là liền bay đến ôm lấy cô, thậm chí còn cọ cọ mặt lên má của cô, giọng nói vô cùng phấn khích, nói:

- Ngoan xinh yêu của chị ơi, chị nhớ em chết mất thôi.

Lúc này Trịnh Tương Hảo cũng chỉ biết cười trừ thôi chứ nói gì nữa bây giờ, tuy nhiên Niên Cầm Bách đã nhanh tay hơn khi kéo cô lại, anh còn lườm Cao Tuyết Nghênh bằng một cặp mắt hung hăng, lại nói:

Đừng đem cái bản thân khó ưa của cậu dính lấy mặt của Tiểu Ngọt Ngào nhà tôi.Nè Niên Cầm Bách, cậu có biết tôn trọng người lớn không hả? Ít nhất thì tớ cũng là chị họ của cậu đó!Thay vì cãi theo lý lẽ thì Niên Cầm Bách lại nhìn Cao Tuyết Nghênh, gương mặt vô cùng vênh váo, nói:

Nhưng cô ấy là bạn gái của tôi. Hơn nữa... Lúc trước cậu cũng có nói mà, ai cao hơn thì người đó lớn hơn. Cậu nghĩ xem giữa 1m8 và 1m6 thì ai cao hơn?Cậu chơi đều! Tớ là nữ, cậu là nam, sao có thể so sánh chiều cao chứ?Không so chiều cao, so về thực lực đi.Haha, cái đó tớ thắng là...Tôi có bạn gái, còn cậu thì chưa... Cậu ế! (Cao Tuyết Nghênh: "..." *hự* Nhiều khi bất mãn không muốn nói luôn á!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.