Buổi sáng này Trịnh Tương Hảo còn tưởng rằng Niên Cầm Bách hôm qua uống nhiều nên hôm nay nhất định sẽ đau đầu rồi không đi lấy điểm rèn luyện được, nhưng ai mà có ngờ... Người tàn tạ không phải anh mà là Trịnh Tân Niệm, vì hôm qua uống hơi nhiều nên sáng nay anh ấy đã đau đầu đến mức phải xin nghỉ nửa buổi. •
Thấy cũng tội nhưng thôi cũng kệ, cũng đáng đời chứ ai kêu lại thách đấu với Niên Cầm Bách làm gì.
Đến buổi sáng Trịnh Tương Hảo mới xin phép cha để đi đến khu huấn luyện lấy điểm rèn luyện, nếu như là trước kia thì Trịnh Hoài đã lo lắng đến mức không cho con gái cưng đi rồi. Tuy nhiên, bây giờ đã có Niên Cầm Bách, ông ấy cũng yên tâm hơn hẳn. Nên thay vì dặn dò con gái như trước thì Trịnh Hoài lại nhìn Niên Cầm Bách, nói:
Cầm Bách, con trông trừng con bé nhé. Đừng để con bé chạy lung tung.Cha yên tâm, con nhất định sẽ không để cô ấy chạy loạn đâu.Ừ, vậy là tốt, cha trông cậy vào con đó.(...)
Lúc này Trịnh Tương Hảo chỉ nhìn anh rồi bĩu môi, kể từ khi cha cho phép anh gọi là "cha" thì Niên Cầm Bách còn gọi thuận miệng hơn cả cô. Hơn nữa coi còn thấy mối quan hệ của hai người họ cực kỳ tốt nữa chứ, nếu ra đường nói họ là cha con ruột cũng sẽ có người tin ấy chứ.
Còn Niên Cầm Bách thì thấy ánh mắt ai oán của Trịnh Tương Hảo cũng nhẹ nhàng nắm tay cô, hôn lên tay cô, ở giữa thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-gau-cung-chieu-tieu-ngot-ngao/3600492/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.