Đến khi Trịnh Tương Hảo thức giấc thì đã thấy cha mình và Niên Cầm Bách đang cùng nhau ở trong bếp để chuẩn bị nguyên liệu rồi, lúc này cô cũng không biết nên vui hay nên buồn nữa, nhìn cái cách mà hai người họ phối hợp thì đúng là rất tuyệt vời, hơn hết chính là giá trị nhan sắc của cả hai cũng rất đẹp, thật sự là một bức tranh hoàn hảo mà.
Vì hôm nay có sự trợ giúp của Niên Cầm Bách nên Trịnh Tương Hảo đã không cần động vào bất cứ cái gì, thậm chí là cô còn được anh đích thân phục vụ nữa mà. Trịnh Tương Hảo nhìn anh, lại cười nói:
- Xem ra thì anh quen với công việc còn nhanh hơn em nghĩ đó.
Niên Cầm Bách cũng chỉ mỉm cười, sau đó anh lại kéo ghế ngồi ngay bên cạnh cô, quay đầu nhìn cha cô một cái, lại nhỏ giọng nói:
- Tập quen dần, đợi sau này sang nhà em ở rể cho đỡ bỡ ngỡ.
Trịnh Tương Hảo đang ăn cũng phải ngượng ngùng đỏ mặt, còn Niên Cầm Bách thì cười rất khoái chí.
Sau đó anh cũng đã phụ giúp Trịnh Hoài thêm một chút rồi mới thay quần áo chuẩn bị đến trường.
[...]
Bây giờ hẳn là nhiều học sinh khác cũng đã sớm quen với hình ảnh Niên Cầm Bách đi theo phía sau của Trịnh Tương Hảo rồi nên cũng chẳng ai dám hó hé gì, hoặc nói đúng hơn là họ sợ bản thân sẽ bị Niên Cầm Bách tẩn cho một trận nên mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại như thế.
Lúc này cô còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-gau-cung-chieu-tieu-ngot-ngao/3600478/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.