Buổi tối đó Niên Cầm Bách thật sự đã được ở lại nhà của Trịnh Tương Hảo, thậm chí là anh còn có thể được dùng cơm do chính tay cô nấu, ngủ ở trong phòng của anh trai cô, tất cả những gì bây giờ đang có tựa như giấc mơ vậy... Nếu đây là mơ, Niên Cầm Bách thật sự không muốn tỉnh lại một chút nào.
Đêm đó anh cứ trằn trọc mãi mà không thể nào ngủ được, chỉ cần nhớ đến Trịnh Tương Hảo bây giờ đang ở phòng bên cạnh là cũng đủ để khiến anh trở nên phấn khích. Cuối cùng, vì quá vui mừng mà Niên Cầm Bách đã không ngủ được, anh đành phải rời giường và định xuống nhà để ra ngoài đi dạo.
Đúng lúc đó anh đã nhìn thấy Trịnh Hoài, bây giờ cũng chỉ mới có hai, ba giờ sáng mà ông ấy đã phải thức dậy để chuẩn bị dọn hàng rồi sao? Khi Trịnh Hoài nhìn thấy Niên Cầm Bách liền cười rất đôn hậu, nói:
- Cháu không ngủ được sao? Lạ chỗ à?
- Không ạ, do cháu vẫn chưa buồn ngủ thôi ạ... Bình thường chú đều dọn hàng sớm như vậy sao?
- Không có, vì nhà ta bán thức ăn truyền thống của Trung Hoa, mà nguyên liệu thường phải chọn những thứ tươi ngon, đi chợ tầm này thì mới có hải sản tươi sống được.
Dừng một chút, Trịnh Hoài lại nhìn anh, nói:
- Cầm Bách, có muốn đi chợ với chú không?
Niên Cầm Bách cũng hơi ngạc nhiên, sống mười bảy năm trên đời nhưng anh chưa từng đặt chân đến nơi ồn ào náo nhiệt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-dau-gau-cung-chieu-tieu-ngot-ngao/3600477/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.