Edit: DLinh
*****
Không phải người, bọn bây đều không phải là người! Thủ lĩnh băng cướp Sao Mai sắp bị hủy dung khóc thành con chó ngốc.
Một bà lão gần đất xa trời, một đứa nhóc con mới đẻ, thế mà không cần bất kỳ loại vũ khí nào cũng có thể đánh cho gần nghìn tên hải tặc bọn họ khóc tới kêu cha gọi mẹ!
Lý Thần Tinh cảm thấy danh tiếng cả đời của mình đều đi tong, rất muốn đi tự sát, đã vậy nhóc búp bê mặt búng ra sữa lại cười tủm tỉm nhìn gã, đôi mắt to tròn đáng yêu đến thế sao có thể trở nên tà ác như vậy, rõ ràng đang chờ gã tự sát!
Lý Thần Tinh bỗng dưng không muốn chết nữa, má nó, băng Sao Mai của mình không còn, bản thân mình lại mất mạng, chẳng phải thiệt quá rồi sao!
Không thể chết được, nhất định không thể chết.
Trông thấy gã không định tự sát, nhóc búp bê mặt búng ra sữa lại thất vọng ra mặt, còn dùng giọng nói non nớt phán mấy tiếng: “Không có tiền đồ.”
Lý Thần Tinh: “…” Oa một tiếng khóc thành hổ béo trăm cân.
Tham mưu trưởng của băng cướp Sao Mai tự nhận đầu óc tương đối lanh lợi, nghĩ tuy rằng vũ lực không thể đánh thắng hai bà cháu nhà này, nhưng chắc hẳn đối phương cũng không thể khởi động một chiếc phi thuyền lớn như vậy nếu thiếu bọn họ, nên gã định dùng trí thông minh để giành lại thế chủ động.
Đáng tiếc gã còn chưa kịp mở miệng, đứa nhóc sáu, bảy tuổi kia đã thực hiện đúng chủ trương việc tốt không để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguyen-soai-dong-loat-doi-ly-hon/734929/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.