Edit: Mimi
*****
Tạ Kiến Vi đã cởi sạch quần áo, lõa thể từ đầu đến chân, cuối cùng lại nhận được một tiếng rống giận như thế, quả thật là vô cùng xấu hổ.
“Ngài…” Anh luống cuống tay chân, mở miệng bật ra một tiếng khô không khốc.
Nhưng Lục Ly hoàn toàn không nhẫn nại. Chỉ cần nhớ đến Tạ Kiến Vi, hắn sẽ không thể khống chế tâm tình mình: “Không liên quan gì đến em hết, nhưng em hãy ra ngoài đi.”
Tạ Kiến Vi há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn khẽ cắn môi, mặc quần áo tử tế rồi rời đi.
Về sau, Tạ Kiến Vi vẫn thường xuất hiện ở Ma giới, vẫn đóng giả thành một Mị ma và nhìn trộm Lục Ly.
Chỉ là Lục Ly không còn tới gần anh nữa.
Nhan Kha thật sự không nhịn được, lên tiếng hỏi Tạ Kiến Vi: “Boss… rốt cuộc cậu đang làm gì?”
Tạ Kiến Vi đáp: “Tháo gỡ khúc mắc trước đây, không thể để Lục Ly cứ như vậy mãi.”
Nhan Kha muốn nói “ngài Livre không phải chủ nhân của giấc mơ, tháo gỡ cũng có tác dụng gì.” Nhưng mà anh không nói nên lời. Dù không phải chủ nhân thực sự của cảnh mộng này, song người nọ vẫn là ngài Nguyên soái, Tạ Kiến Vi không cách nào mặc kệ không lo.
Nhưng mà phải tháo gỡ như thế nào?
Tạ Kiến Vi làm chậm tiến độ tìm thân thể cho bạn nhỏ xương khô, dồn nhiều chú ý lên mình Ác ma Lục Ly.
Anh có một phỏng đoán, song lại không biết nó có chính xác hay không, nên rất cần nghiệm chứng.
Tạ Kiến Vi một bên trộm quan sát Lục Ly,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-nguyen-soai-dong-loat-doi-ly-hon/734889/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.