Chương trước
Chương sau


Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

<3 Từ 10h sáng đến giờ mới xong chương này... Chúc các nàng đọc vui <3

Trong Đoạn phủ ngọn đèn dầu chiếu sáng phá lệ ấm áp, Triệu thị lẳng lặng đứng ở trong viện, thần sắc phức tạp, thân thể của thị rất lạnh thấu đến tận xương nhưng thị biết chỉ cần một bước vào nhà thôi thì quanh thân sẽ ấm áp lên, trong phòng đốt địa long còn có bếp lò rực cháy. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Ngày thường có nô tỳ hầu hạ, thức ăn tinh xảo ngon miệng, mà không phải như khi ở Lô Hoa Thôn gió lạnh phá nhà, cũng không cần phải gặm bánh bột ngô cứng ngắc, run run ở bên ngoài nhặt củi đốt lửa. Những ngày phú quý thư thế còn không đủ, thị không bao giờ muốn sống cực khổ nữa. Trừ bỏ việc không có con thì cái gì thị cũng có, vì chủ tử thị mới mất đi khả năng làm mẹ cho nên những thứ này đều là thứ thị nên có được, thị không thẹn với lương tâm. Đúng vậy, không thẹn với lương tâm, đứa bé kia sớm đã không tồn tại trên đời này rồi.

Thị không cần sợ bất cứ thứ gì. Triệu thị cảm thấy huyết khí chậm rãi quay trở về thân thể, từng bước một thị vào hậu viện, ngay cổng vòm Triệu Phượng Nương nôn nóng ngóng trông, Hoàng ma ma cầm đèn lồng chủ tớ hai đứng ở ngoài cửa.

Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Phượng Nương, trời rất lạnh ngươi ra đây làm gì?"

Triệu Phượng Nương nghe được thanh âm, chào đón:

"Cô cô đã trở lại, cháu không yên tâm thôi."

Triệu thị cảm động vô cùng, thị không có con cái, Phượng Nương là đứa trẻ thị tự mình nuôi lớn, lớn lên lại giống thị thật không khác gì thân sinh, thì không ngừng mong muốn Phượng Nương lớn lên không giống thị, như thế thật tốt bao nhiêu như thế hết thảy liền hoàn mỹ không tỳ vết, chủ tử cũng không có khả năng sinh nghi gì nữa.

"Đứa nhỏ ngốc, bất quá là tiến cung thôi, có thể xảy ra chuyện gì? Ngươi chạy nhanh trở về phòng đi." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Triệu Phượng Nương ngoan ngoãn gật đầu, Triệu thị nhìn theo nàng ta, sau đó đi vào phòng. Đoạn đại nhân còn chưa ngủ, tựa hồ đang chờ thị:

" Gần đây phu nhân làm sao vậy, ta thấy phu nhân tâm thần không yên, muộn như vậy phu nhân tiến cung làm gì?"

"Lão gia, ta bởi vì chuyện của Hồng ca nhi cùng Yến Nương mới vội vã tiến cung."

"Bọn họ?" Đoạn đại nhân buông tay: "Hồng ca nhi cùng Yến Nương có thể có chuyện gì?"

Triệu thị ngồi ở bên cạnh giường, nhỏ giọng nói:

"Lão gia nghe ta nói, Hoàng Hậu không biết nghe người nào nói Hồng ca nhi cùng Yến Nương khi ở Độ Cổ... nên bảo thiếp thân nhanh cho bọn nhỏ làm hỉ sự, để Trĩ Nương cuối năm gả vào Tư gia." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Cái gì? Yến Nương?" Đoạn đại nhân gấp gáp ngồi dậy, Triệu Yến Nương sao có thể xứng đôi với nhi tử chứ, nhưng Hoàng Hậu đã mở miệng, việc này sao còn cách cứu vãn đây. Ngực dồn dập mà phập phồng cuối cùng thở ra một hơi thật dài suy sụp dựa vào thành giường.

"Thôi, bảo bọn họ mau chóng thành thân đi."

"Tạ lão gia, thiếp thân ngày mai sẽ cùng đại ca thương nghị, trước năm mới phải gả ba nữ nhi, cũng không biết đại ca có thể ứng phó không."

Ngày hôm sau, Thường Viễn Hầu phủ phái người đưa sính lễ tới, mấy chục cái rương lớn nhất trí để ở Đoạn phủ.

Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Người dẫn đầu là quản gia, đầu tiên hắn nói là đã thông qua Triệu gia, Triệu gia nhà nhỏ hẹp, không bỏ được sính lễ, Triệu Phượng Nương từ nhỏ lớn lên ở Đoạn phủ, từ Đoạn phủ xuất giá, trước hết mặt mũi tốt nhất, thứ hai cũng không cần chuyển đến dọn đi.

Triệu thị cùng các bà tử tạo danh sách sính lễ, một bên phái người đến thông tri cho Triệu gia, thuận tiện đề ra chuyện của Triệu Yến Nương cùng Đoạn Hồng Tiệm.

Nhận được tin tức Triệu Thư Tài cũng không kinh ngạc, ngược lại ông ta thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy muội muội thật là tri kỷ, ông ta đang lo Yến Nương sẽ khó gả chồng, muội muội lại cho Yến Nương gả cho con riêng. Bất đồng với sự vui vẻ của ông ta, Triệu Yến Nương cùng Đoạn Hồng Tiệm đều thập phần kháng cự. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Triệu Yến Nương hừng hực đi tìm Triệu thị, ra cửa mà không trang điểm nên lộ ra gương mặt thật, da đen mặt bự, mắt nhỏ mũi gãy. Triệu thị nhíu mày thật là giống Đổng thị như đúc.


"Yến Nương, ngươi xem ngươi thành bộ dáng gì rồi, về sau không thể để mặt mộc ra cửa nữa."

Triệu Yến Nương lúc này mới phản ứng lại đây, nhìn sính lễ Bình gia đưa tới vừa tức vừa hận.

"Cô cô, nếu ngươi cũng chê ta xấu, thì còn muốn ta gả cho Đoạn biểu ca làm gì."

Triệu thị thấy đầu có chút đau, nếu không phải Triệu Yến Nương còn hữu dụng, Hoàng Hậu muốn Hồng ca nhi cưới nàng, thì làm sao thị đồng ý cho thứ ngu xuẩn này tiến vào cửa Đoạn gia, đồ không biết tốt xấu cái diện mạo đó là ủy khuất Hồng ca nhi rồi. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Yến Nương, ta là cô cô ngươi, vô luận ta nói gì hay làm gì thì đều vì tốt cho ngươi, về sau ngươi phải nhớ thận trọng từ lời nói đến việc làm, lời không nên nói thì ngàn vạn lần đừng nói, nếu không chọc phải tai họa, Triệu gia cùng Đoạn phủ đều cùng ngươi gặp xui xẻo."

"Hừ, như thế nào là xui xẻo, muốn nói đến xui xẻo thì cũng là ta xui xẻo, ngươi không nhìn xem Phượng Nương gả cho công tử hầu phủ, Trĩ Nương gả cho Tư gia đại công tử, chỉ có ta, cô cô, nói câu khó nghe, Đoạn biểu ca hiện tại vẫn chỉ là thư sinh ăn cơm trắng, Đoạn dượng cũng không phải là đại quan."

Triệu thị muốn bóp chết nàng ta cho rồi: Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Ngươi nói cái gì đó, Hồng ca nhi có nơi nào không xứng với ngươi, dượng ngươi chính là quan tứ phẩm, đến trong miệng ngươi lại thành tiểu quan không ai biết tên, khẩu khí ngươi cũng thật lớn, sao không nghĩ tới phụ thân ngươi mấy phẩm, Triệu gia ở kinh thành là gia đình dạng gì?"

Triệu Yến Nương bị thị nói thế càng tức giận trong lòng, một công tử nhà nho nhỏ của quan tứ phẩm, liền muốn cưới nàng một kim chi ngọc diệp, cô cô tưởng rằng nàng ta không biết sao, nàng ta cẩn thận thăm dò Lưu ma ma, Lưu ma ma cũng nghe ra không thích hợp, cũng đã nhận định nàng ta là quý nhân, hiện tại đối với Yến Nương thiên y bách thuận, Triệu Phượng Nương còn tưởng rằng Lưu ma ma đến giám thị nàng ta, chỉ sợ không thể ngờ Lưu ma ma làm phản rồi đi.

Từ xưa đến nay, người hướng chỗ cao mà đi, Lưu ma ma cùng Hoàng ma ma cùng được Hoàng Hậu ban cho Phượng Nương, Phượng Nương chỉ thiên vị Hoàng ma ma, coi Hoàng ma ma vì tâm phúc, Lưu ma ma không cam tâm, đã sớm là tâm phúc của nàng ta. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Cô cô, ngươi nói sao dễ nghe thế, trong phòng chỉ có cô cháu chúng ta, ta không ngại nói thẳng Phượng Nương vì cái gì mà được Hoàng Hậu nương nương nhìn với con mắt khác, nguyên nhân chính ngươi biết ta biết, nhưng Phượng Nương lớn lên giống ngươi, bị Hoàng Hậu phát hiện, răn dạy ngươi đúng không."

Triệu thị thất sắc, sợ hãi nhìn ra ngoài cửa, xác định không có người, mới chạy nhanh đóng cửa, hạ giọng quát:

"Ngươi nói loạn cái gì đó? Có phải nương ngươi đã cùng ngươi nói cái gì không?"

"Mẹ ta nói cái gì, cô cô ngươi đang sợ sao?"

Triệu thị ổn định tâm thần, thầm mắng mình mới vừa rồi mất một tấc vuông, Đổng thị cái gì cũng không biết, lại có thể nói gì cho Yến Nương, nhất định là Yến Nương nhìn ra manh mối gì nên giở trò.

"Cô cô không sợ gì hết, nhưng hôn sự là do Hoàng Hậu ban cho, ta cũng không làm chủ được."

Triệu Yến Nương kêu lên:

"Ngươi nói dối, là ngươi muốn dùng ta mưu cầu phú quý, không muốn ta gả cho người khác, cho nên mới thỉnh cầu Hoàng Hậu nương nương đem ta gả cho Đoạn biểu ca."

Triệu thị chậm rãi ngồi xuống uống một ngụm trà, áp chế tâm thần: "Yến Nương, ngươi ngốc cái gì."

Triệu Yến Nương gấp đến độ vỗ bàn:

"Ta nói đều là sự thật, cô cô trong lòng cũng biết rõ ràng, Đoạn gia biểu ca không xứng với ta, việc hôn nhân này, ta không đồng ý."

"Yến Nương, thật sự là ý Hoàng Hậu, ngươi phải tin tưởng ta, Hoàng Hậu nói ngươi chắn trước Trĩ Nương, nếu ngươi không nhanh xuất giá, Trĩ Nương không tiện gả ra ngoài, cô cô cũng không có cách nào.".

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

Cái gì? Triệu Yến Nương lại tức giận vỗ bàn, tiểu tiện nhân đó mới là người chắn nàng ta, nếu không phải tiểu tiện nhân đó chiếm đại công tử, thì như thế nào nàng ta sẽ lỡ duyên với đại công tử chứ. Chuyện này nàng ta nhất định phải tính sổ rõ ràng.

Nàng ta thở phì phì mở cửa, vừa vặn đụng tới Đoạn Hồng Tiệm đang nhấc tay gõ cửa.

Triệu thị gọi nàng ta lại:

"Vừa lúc, Hồng ca nhi cũng tới, các ngươi là vị hôn phu hôn thê, về hôn sự ta sẽ cùng các ngươi thương lượng." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019


"Mẫu thân, hài nhi cũng không đồng ý việc hôn nhân này." Đoạn Hồng Tiệm lập tức mở miệng, hắn quay đầu đối diện Triệu Yến Nương, đáy mắt không chút che dấu sự chán ghét.

"Các ngươi đồng ý cũng tốt, nếu không đồng ý thì cũng phải đồng ý, việc hôn nhân này, chính là Hoàng Hậu tự mở miệng, không từ chối được." Triệu thị rất mệt mỏi, hôm qua một đêm chưa ngủ rồi.

"Cái gì? Hoàng Hậu sao lại đột nhiên chỉ hôn?"

Chỉ hôn? Triệu thị vô lực buông khóe miệng, Hoàng Hậu không phải là chỉ hôn, mà là mệnh lệnh bọn họ làm. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Triệu thị lười cùng bọn họ nhiều lời, bảo bọn họ đi ra ngoài, Đoạn Hồng Tiệm còn muốn biện luận, Triệu Yến Nương lại nháy mắt, hắn liền cáo từ rời khỏi.

Hai người ra cửa sau, Đoạn Hồng Tiệm cũng không thèm nhìn Triệu Yến Nương hắn liếc mắt một cái, xoay người muốn đi luôn, Triệu Yến Nương ở phía sau gọi hắn lại.

"Đoạn biểu ca, không bằng chúng ta thương lượng đối sách đi."

Đoạn Hồng Tiệm dừng chân, ngầm đồng ý nên xoay người, hai người đi đến trong vườn, Triệu Yến Nương nói:

"Đoạn biểu ca, ta biết ngươi thích Trĩ Nương, nhưng Trĩ Nương phải gả vào Tư gia, biểu ca chẳng lẽ ngươi cam tâm trơ mắt nhìn nàng gả cho người khác sao?"

"Vậy ngươi có biện pháp nào." Đoạn Hồng Tiệm đương nhiên không cam lòng, ở trong lòng hắn, nguyên lai vẫn luôn muốn để Trĩ Nương làm thiếp thất, nhưng vào kinh, Trĩ Nương lại biến thành cháu Hoàng Hậu hắn hối hận đến thối ruột, nếu ở Độ Cổ hắn cầu thú Trĩ Nương, như vậy hiện tại hắn chính là cháu rể Hoàng Hậu rồi. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Triệu Yến Nương nhìn vẻ mặt của hắn, châm biếm cười một tiếng: "Biểu ca, ngươi ngẫm lại xem, nếu trước hôn kỳ nàng ta thất trinh, như vậy nào có tư cách tiến vào Tư gia, đến lúc đó ngươi lại cầu thú khẳng định nàng ta sẽ đồng ý."

" Chuyện này không ổn." Đoạn Hồng Tiệm phủ định.

" Có gì không ổn, ta an bài, đến lúc đó ngươi chỉ lo hưởng thụ mỹ nhân là được."

"Chuyện của ngươi ta quản không được, tùy ngươi."

Đoạn Hồng Tiệm phất tay áo rời đi, Triệu Yến Nương nhìn bóng dáng hắn nghiêm trang, càng thêm châm chọc.

Trong Đức Xương Cung, Hoàng Hậu nghe Thường Viễn Hầu phủ đã đem sính lễ đưa đến Đoạn phủ, ừ một tiếng, Cầm ma ma lại nói, "Nương nương, Đoạn phu nhân vì con riêng cầu thú Triệu Nhị tiểu thư, hẳn là muốn tiện cho Triệu Tam tiểu thư xuất giá."

Hoàng Hậu lại ừ một tiếng, buông ly trong tay ra:

"Triệu gia nghèo, Liên Tú lại không có của để dành, hồi môn của Trĩ Nương bổn cung sẽ bỏ ra, ngươi đến nhà kho chọn lựa, đặt mua theo quy cách gả huyện chủ." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

" Vâng."

Cầm ma ma đi xuống an bài, vừa lúc gặp cung nhân Tây các. Cung nhân đi vào trong điện, đem tin trên chân bồ câu gỡ xuống giao cho Hoàng Hậu, Hoàng Hậu duỗi tay tiếp nhận, chuyển tới nội điện.

Tính ngày, Phương Cô hẳn là đã lên đường hồi kinh, không biết đi đến nơi nào rồi. Hoàng hậu mở tờ giấy, chỉ thấy trên tờ giấy viết: "Đổng gia đã bị trừ, sau huyện nha gặp cố nhân, thân thế Triệu tam tiểu thư có ẩn tình, nô tì ngày đêm gấp rút ít ngày nữa về kinh."

Hoàng Hậu gắt gao nhìn chằm chằm tờ giấy, Triệu Tam tiểu thư, Trĩ Nương?

Thân thế nàng ấy có ẩn tình, có phải hay không...

Hoàng hậu nắm tờ giấy trong tay có chút run rẩy, lại cẩn thận nhìn một lần, mới đưa tờ giấy đốt thành tro tàn, Trĩ Nương lớn lên giống hoàng hậu, nếu thân thế con bé có ẩn tình, thì không phải con gái Liên Tú, nếu không phải con gái Liên Tú thì chỉ có thể là đứa bé kia. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Tâm tình hoàng hậu phập phồng như thuyền gặp sóng gió, hồi tưởng lại khi mình mới gặp Trĩ Nương, Trĩ Nương giống Liên Tú, nhưng càng giống Hoàng Hậu.


Ở trong điện đi tới đi lui, suy nghĩ một lúc lâu thì Cầm ma ma tiến vào:

"Ngươi đi mời Triệu phu nhân vào kinh, bổn cung muốn cùng nàng ấy thương nghị hồi môn của Trĩ Nương."

Cầm ma ma cho người đi Triệu gia thông truyền.

Trong Triệu trạch, Triệu Thư Tài cùng Củng thị cũng đang thương lượng hồi môn của con gái, một lúc gả ba đứa nữ, trưởng nữ không cần nhọc lòng, nhưng Yến Nương cùng Trĩ Nương thôi thì bạc đã không đủ. Thái giám tới truyền chỉ, Củng thị thu hồi lo lắng mà tiến cung.

Hoàng Hậu nhìn thị đi vào điện, gương mặt tương tự đang hoảng hốt.

"Thần phụ bái kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên thiên tuế."

Hoàng Hậu đi xuống, đem Củng thị nâng dậy:

"Liên Tú, ngươi cùng bổn cung hà tất xa cách vậy, về sau khi tiến cung liền giống như về nhà mẹ đẻ thôi, bổn cung là tỷ tỷ ruột thịt của muội, mẫu thân không có ở đây, trưởng tỷ như mẹ, muội ngàn vạn lần không cần khách sáo."

Củng thị khóe mắt rưng rưng:

"Tạ nương nương."

"Bổn cung triệu muội tiến cung là vì hôn sự của Trĩ Nương, tình huống Triệu gia bổn cung biết rõ trong lòng, Trĩ Nương phải gả cho công tử Tư các lão đương triều, Tư gia tuy thanh quý, nhưng nếu của hồi môn quá mức keo kiệt, cũng khó coi, bổn cung là dì con bé, của hồi môn cho con bé bổn cung sẽ chuẩn bị, các ngươi không cần nhọc lòng."

Củng thị rất cảm động, lại quỳ xuống tạ ơn, Hoàng Hậu không chịu, đem Củng thị ấn ngồi lại.

Hoàng Hậu lôi kéo tay Củng thị:

"Bổn cung chỉ có mỗi Vĩnh An là nữ nhi, Thái tử cùng Thuấn Nhi tuy rất tốt, nhưng lại là hoàng tử, có nữ nhi như có tri kỷ, Vĩnh An tính tình như thế nên khi bổn cung nhìn Trĩ Nương, liền rất hâm mộ muội, có thể có một nữ nhi ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Nương nương, Vĩnh An công chúa là hoàng trưởng nữ, hoàng gia minh châu, tính tình thế cũng là bình thường."

" Muội còn gọi bổn cung là nương nương sao, kêu trưởng tỷ đi."

Củng thị bị Hoàng Hậu xem lại cúi đầu, nhu nhu ra tiếng: " Vâng, trưởng tỷ."

Hoàng Hậu vui mừng cười;

" Thế này là đúng rồi, ruột thịt tỷ muội, hà tất xa lạ như thế, bổn cung thường suy nghĩ, trước kia những ngày gian nan đó, muội cùng Trĩ Nương sống thế nào?"

"Trưởng tỷ..." Hốc mắt Củng thị đã đảo quanh nước mắt:

"Liên Tú không dám hồi tưởng, nếu không phải có Trĩ Nương, có lẽ Liên Tú không sống đến lúc gặp trưởng tỷ." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Hoàng Hậu đứng lên, một phen ôm Củng thị, Củng thị ngồi, vùi đầu vào trong lòng ngực hoàng hậu, khóc lên, khóc rất bi thiết.

"Hết thảy đều đã qua, Đổng gia..." Hoàng Hậu vỗ vai thị:

"Đừng sợ, về sau có trưởng tỷ làm chủ cho muội, ai cũng không thể xem thường muội."

Củng thị khóc hơn nửa ngày mới ngừng, nức nở nói:

"Trưởng tỷ, Liên Tú trước kia không dám khóc, sợ liên lụy Trĩ Nương sẽ nhát gan, cũng may hiện tại chuyển biến tốt đẹp hết rồi, tính tình con bé cũng mạnh mẽ không ít."

Hoàng Hậu dùng khăn thay Củng thị lau nước mắt, sau đó ngồi ở bên cạnh nàng.

"Trĩ Nương xác thật rất hiểu chuyện, tính tình hòa hợp cương nhu, muội có con gái như vậy, là phúc khí của muội."

Củng thị tiếp nhận khăn, ngượng ngùng lau khóe mắt:

"Trưởng tỷ nói đúng, con bé quả thực chính là món quà ông trời ban thưởng cho Liên Tú, từ nhỏ đến lớn, con bé đều thập phần hiếu thuận, nếu không phải con bé, muội cũng không biết có thể chịu đựng tới giờ không."

"Bổn cung thấy nàng cũng là hài tử cực kỳ hiếu thuận, tương lai tất nhiên sẽ hiếu thuận muội, con bé là muội sinh ra, là cốt nhục của muội, không hiếu thuận với muội thì hiếu thuận với ai." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019


Hoàng Hậu cười nhìn Củng thị, Củng thị cứng đờ mặt, cúi đầu.

Trong tay áo đôi tay nắm chặt, tựa như nghi hoặc, Hoàng Hậu hỏi: "Liên Tú, bổn cung nói không đúng à, sao sắc mặt muội nhìn không tốt lắm?"

"Trưởng tỷ..." Củng thị ngẩng đầu, lại rơi lệ đầy mặt: "Thật không dám dấu diếm, Trĩ Nương không phải con gái ruột của Liên Tú, con bé là lúc ở trong núi nhặt được, nhiều năm như vậy, Liên Tú có đôi khi còn cho rằng mình là đang nằm mơ, hoặc mình nhớ lầm, con bé rõ ràng lớn lên giống muội vậy mà sao có thể không phải thân sinh chứ." Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Hoàng Hậu "Hô" một tiếng đứng lên, bắt lấy bả vai Củng thị:

" Muội nói cái gì? Con bé không phải thân sinh của muội, thế con bé là ai? Muội ở nơi nào nhặt được?"

Củng thị mặt đầy bi thương, vội vàng nhìn trưởng tỷ, trong lòng có dự cảm, trên đời nào có chuyện vô duyên vô cớ người tương tự người, trước kia nàng luôn nghĩ có lẽ là nuôi dưỡng lâu sẽ giống, cho nên Trĩ Nương mới giống nàng, nhưng từ khi cùng trưởng tỷ nhận nhau, nàng liền đoán rằng, có lẽ sự tình không đơn giản như vậy.

Năm đó, nàng mười tháng hoài thai, cửu tử nhất sinh mới hạ sinh nữ nhi, không ngờ nữ nhi hư nhược, đại phu nói hài tử có lẽ khó có thể nuôi lớn, nàng không tin, ôm nữ nhi ngày đêm khóc lóc nỉ non.

Khi đó Đổng thị đã đi kinh thành, lão gia vội vàng đọc sách, không rảnh bận tâm, có lẽ là do nàng sinh nữ nhi nên lão gia cũng không lắm để ý, chẳng qua là an ủi nàng vài câu, nói bọn họ về sau sẽ có hài tử khác.

Hài tử là máu thịt trên người nàng rơi xuống, sao có thể nhẫn tâm, vì thế nàng không màng khi ở cữ thân thể hư nhược, ôm hài tử trộm đi tìm đại phu khác, đại phu đó cũng nói hài tử sống không được mấy ngày, hơn nữa bởi vì thời gian mang thai nàng uống thuốc lạ, đứa nhỏ này có thể sinh ra chính là vạn hạnh, tương lai cũng không có khả năng lại có hài tử nữa. Nghe đại phu nói nàng giống như bị sét đánh giữa trời quang. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Nàng bị người ta hạ dược, vẫn ôm con gái trong ngực mà suy nghĩ đến tột cùng là khi nào chứ, một chút nàng cũng nghĩ không ra, trách không được nàng cảm thấy thể lực càng ngày càng tệ chống đỡ hết nổi, còn tưởng rằng là do mang hài tử vất vả, cũng không quá mức để ý, nguyên lai lại là do dược vật gây ra. Trừ bỏ Đổng thị, ai sẽ hạ dược nàng chứ. Từ khi nàng tiến vào Triệu gia, Đổng thị liền coi thị như là cái đinh trong mắt, nếu không phải lão gia còn sủng ái nàng, có khả năng nàng đã sớm bị Đổng thị lặng lẽ xử trí, nếu hài tử chết non, về sau nàng không thể sinh dưỡng, chờ tuổi già sắc suy, lão gia tình đạm, Đổng thị tất nhiên sẽ tìm biện pháp đem nàng bán đi. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Nàng cùng Lan bà tử ôm hài tử hơi thở thoi thóp trong ngực, khóc không ra nước mắt, bỗng nhiên nghe có người nhắc tới núi Thất Phong hương khói linh nghiệm, có người hàng năm bệnh nặng không dậy nổi, uống tro trong chùa trên núi Thất Phong, thế nhưng từ trên giường bò dậy, hiện tại đã sinh long hoạt hổ, giống như người thường. Lời này giống như cọng rơm cứu mạng, chủ tớ hai người suốt đêm đuổi tới núi Thất Phong, nào biết mới đến chân núi hài tử liền tắt thở, ôm con gái đã chết, nàng khóc cạn nước mắt. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Nhìn Thất Phong sơn cao cao, còn ôm hài tử dần

lạnh băng trong lòng ngực, nàng đột nhiên cảm thấy sống thật mệt mỏi, về sau cũng không biết bị bán về đâu, trở thành vật vui đùa, còn không bằng chết cho rồi. Nàng cùng Lan bà tử đào một cái hố ở trong rừng, đem nữ nhi mai táng trong cái bọc nho nhỏ, ẩn trong núi rừng, không có bia mộ, nàng chỉ có thể cầu nguyện ở trong lòng, hy vọng nữ nhi có thể lại lần nữa đầu thai chỗ tốt.

Nàng cảm thấy sinh tồn vô vọng, đang muốn rời bỏ Lan bà tử, tìm địa phương khác tự kết thúc đời mình, đột nhiên nghe tiếng trẻ mới sinh khóc, tiếng khóc bé như tiếng mèo con đứt quãng, nàng kinh hãi nhìn mọi nơi xung quanh, theo tiếng khóc trong bụi cỏ nàng tìm được một cái tã, mở ra thì thấy là một nữ anh, thập phần nhỏ yếu, lại có chút tương tự đứa trẻ vừa mất. Lan bà tử lập tức đem hài tử bế tới trước mắt nàng, nhỏ giọng nói:

"Tiểu thư, người xem, cùng Tiểu tiểu thư thật giống nhau, đây có lẽ là ông trời mở mắt."

Nàng nhìn bé gái nhỏ bé trong tã, lại nhìn cái hố vừa rồi chôn nữ nhi, duỗi tay đem nữ anh ôm gắt gao trong ngực, rơi lệ chảy không ngừng.

Đứa nhỏ này chính là Trĩ Nương, từ đó về sau chính là nữ nhi của Củng thị, không có người nào phát hiện sự khác thường. Trĩ Nương cùng nữ nhi ruột của nàng tương tự nhau, không chỉ có tháng sinh giống, mà bộ dáng gầy yếu cũng giống, hơn nữa lớn lên cũng có chút giống nên lão gia cũng không thấy bất đồng.

Đổng thị từ trong kinh trở về, nhìn Trĩ Nương làm như có chút kinh ngạc, nàng đoán là do Đổng thị không thể tưởng được tại sao hài tử còn có thể tồn tại. Có lẽ là kiếp trước bọn họ thật là mẹ con, Trĩ Nương càng lớn càng giống nàng, nàng vẫn luôn tưởng rằng ông trời ban ân, nếu không tới đế đô, có lẽ nàng vẫn luôn tin như vậy.

Nhìn trưởng tỷ trước mắt nôn nóng như vậy, nàng âm thầm suy đoán, có lẽ Trĩ Nương có thân phận không bình thường. Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

Củng thị nức nở nói:

"Trưởng tỷ, năm đó xác thật Liên Tú sinh hạ một nữ nhi, lại vì Đổng thị hạ dược, cho nên hài tử sinh ra không bao lâu thì chết non, muội đem con bé an táng ở chân núi Thất Phong, Trĩ Nương cũng là nhặt được ở đó, không biết là ai ném vào trong núi."

Thân mình Hoàng Hậu lung lay, nỗ lực ổn định tâm thần.

"Hài tử trên người có dấu hiệu gì không?"

Củng thị lắc đầu:

"Tã lót rất bình thường, cũng không có dấu hiệu gì."

Nếu Trĩ Nương là hài tử đó, sao lại xuất hiện ở núi Độ Cổ, là ai mang con bé đến đó?

" Muội nhặt được hài tử khi Đổng thị về Độ Cổ sao?"

Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019

"Không có, Trĩ Nương trở thành hài tử của muội được hơn một tháng, Đổng thị mới trở về mang theo Phượng Nương cùng Yến Nương."

Hoàng Hậu nắm chặt tay làm móng tay đâm thật sâu vào da thịt, nỗ lực áp chế phẫn nộ, là ai đem Trĩ Nương mang đi, rõ ràng Hoàng Hậu đã an bài Liễu Diệp đem hài tử ôm cho Đổng thị, tại sao hài tử xuất hiện ở Độ Cổ trước? Chỉ có một khả năng, là Liễu Diệp và Đổng thị, trong đó có một người ném bỏ hài tử!

Soái – Đào Quân Trang 12.03.2019


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.