Cung nữ ngoài điện nhẹ nhàng tiến vào thu thập, đem mảnh vỡ trên mặt đất quét xong, lại quỳ trên mặt đất lau sạch sẽ, trên sàn nhà lại sạch bóng như mới. Cầm ma ma giúp Vĩnh An công chúa thay trà mới, Vĩnh An cười:
"Mẫu hậu, Triệu Yến Nương ngu ngốc như thế, làm trò trước mặt ngài, dám cấp mách lẻo về Trĩ Nương, có thể nhận ra Trĩ Nương cùng dì trước kia sống thế nào, nhi thần không rõ vì sao mẫu hậu còn phải cho nàng ta mặt mũi, không cho người kéo xuống trượng đánh cho rồi." Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Hoàng Hậu liếc mắt một cái, vỗ vỗ tay Trĩ Nương:
"Nàng ta rốt cuộc cũng là tỷ tỷ Trĩ Nương, đánh gậy vào nàng ta, Trĩ Nương cũng không quang vinh gì, lại nói dì ngươi hiện tại là mẫu thân của nàng ta, nữ chi sai là mẫu thân có lỗi, người khác sẽ nói dì ngươi khắt khe với con gái nguyên phối."
"Chẳng lẽ cứ mặc cho nàng ta không biết trời cao đất dày."
Hoàng Hậu cười cười, đi trở về bảo tọa, ngồi xuống.
Ngoài điện, Thái tử, Nhị hoàng tử với Hàn Vương thế tử cùng Tư Lương Xuyên, Bình Triều cầu kiến, Thái tử đi tuốt đàng trước, tiến vào trong điện, đầu tiên là hành lễ với Hoàng Hậu lại chào hỏi Vĩnh An công chúa.
"Hoàng tỷ nhiều ngày chưa tiến cung, mẫu hậu nhắc mãi, đệ cũng thật tưởng niệm, vừa lúc hoàng đệ, Hoành đệ cùng Lương Xuyên cũng có mặt liền cùng nhau lại đây." Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Vĩnh An vỗ về bụng cười rộ lên: "Các ngươi có tâm."
Hoàng Hậu cười bảo bọn họ ngồi xuống. Trĩ Nương ghé mắt nhìn qua, đầu tiên là nhìn thấy vị hôn phu, sau đó nhìn thấy gương mặt quen thuộc, là tiểu hòa thượng trong chùa Thiên Âm Vong Trần.
Nguyên lai hắn là Hàn Vương thế tử. Vong Trần cũng thấy nàng, tựa hồ vẻ ngượng ngùng đã không thấy như khi ở trong chùa, hắn hào phóng nhìn nàng cười, Hoàng Hậu nhìn bọn họ, kinh ngạc mở miệng dò hỏi: "Hoành nhi biết Trĩ Nương?"
"Không dối gạt hoàng thẩm, chất nhi lúc trước là ở Độ Cổ huyện thanh tu trong chùa Thiên Âm, có gặp Triệu Tam tiểu thư một lần."
"Thì ra là thế.". "Bổn cung nghe mẫu phi nói là ngươi muốn trốn kiếp, nàng cũng không biết ngươi ở nơi nào, lại không nghĩ là ở Độ Cổ, cũng coi như là có duyên."
"Đúng thế ạ, ngày đó Triệu Tam tiểu thư muốn đến sau núi lấy nước, gặp phải chất nhi, nhờ chất nhi dẫn đường."
Hoàng Hậu mơ hồ một chút, hỏi Trĩ Nương:
"Mang nước? Triệu gia không có nha đầu sao? Như thế nào lại cho ngươi đi ra sau núi lấy nước."
Trĩ Nương nhẹ giọng nói, "Ngày đó, mẫu... bà tử bên người tiên phu nhân không rảnh, Nhị tỷ lại trật chân, tiên phu nhân nghe nói nước sau núi của chùa Thiên Âm thập phần ngọt lành, nên bảo thần nữ ra sau núi mang nước, đường núi khó đi, thần nữ không biết đường, trùng hợp gặp Hàn Vương thế tử, thỉnh cầu hắn dẫn đường giúp ạ." Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Sắc mặt Hoàng Hậu trầm xuống, Vĩnh An cũng bất bình:
"Hừ, nhi thần thấy Đổng thị là người quá ác độc, có nhà ai lên núi lễ Phật mà không mang theo nha đầu chứ, bắt tiểu thư đi làm việc, rõ ràng là mượn cơ hội tra tấn Trĩ Nương, may mắn bà ta chết sớm, nếu không bổn cung thật muốn giáo huấn bà ta một phen."
"A di đà phật, Đổng thị xác thật là thập phần đáng giận, còn bắt Triệu Tam tiểu thư giúp Triệu Nhị tỷ tỷ giặt quần áo, cũng may thiện ác có báo, hoàng tỷ, bà ấy đã bị báo ứng, cũng coi như là bị trừng phạt đúng tội."
Kỳ Hoành nói xong, chắp hai tay lại nói A di đà phật.
Mặt Hoàng Hậu thập phần khó coi, Trĩ Nương nói với Kỳ Hoành lời cảm tạ: "Ngày đó đa tạ thế tử, thần nữ cảm kích trong lòng."
Ánh mắt Tư Lương Xuyên vẫn luôn nhìn nàng, tuy rằng biết trước kia nàng sống gian nan, lại không nghĩ có lúc từ miệng người khác biết cụ thể tình huống, hắn khó chịu phảng phất như tâm bị nhéo, dùng sức khống chế nó vẫn đau.
Thần sắc Hoàng Hậu dần dần khôi phục, nhìn chăm chú vào Trĩ Nương và Tư Lương Xuyên, hỏi Cầm ma ma:
"Cầm cô, ngươi mới vừa nói Lương Xuyên trước năm mới là hai mươi lăm, không biết là ngày nào."
Tư Lương Xuyên nghe thấy đứng dậy trả lời:
"Bẩm nương nương, là ngày mười tám tháng chạp."
Vĩnh An cười rộ lên: "Mẫu hậu, lại muốn thành chuyện tốt?"
" Cũng là ngươi biết tâm tư mẫu hậu, Lương Xuyên đã sắp hai mươi lăm, nghĩ đến cũng không cần bổn cung thúc giục, Tư gia cũng vội vã muốn cưới tôn tức vào cửa, không bằng bổn cung thuận nước giong thuyền, nhân sinh nhật Lương Xuyên tổ chức cho song hỷ lâm môn." Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Tư Lương Xuyên khom lưng hành đại lễ: "Tạ Hoàng Hậu nương nương ân điển."
Trĩ Nương thẹn thùng cúi đầu, cũng tạ ơn, Vĩnh An che miệng cười. Ngoài điện vang lên tiếng tiểu thái giám báo Vĩnh Liên công chúa đến. Vĩnh An ngưng mi ý cười càng sâu.
Vĩnh Liên công chúa nhẹ nhàng tiến vào, hành lễ với Hoàng Hậu trước, lại cùng người trong điện chào hỏi, chờ đến Trĩ Nương, nàng ta giống như kinh ngạc một chút:
"Nói vậy vị này chính là Triệu Tam tiểu thư, bổn cung nghe người ta nói Triệu Tam tiểu thư cực giống mẫu hậu, quả nhiên lớn lên tương tự."
"Gặp qua Vĩnh Liên công chúa." Trĩ Nương nói.
"Ngươi không cần đa lễ." Vĩnh Liên công chúa giả vờ đỡ một chút: "Bổn cung có tâm tư muốn cùng ngươi kết giao, trong cung từ khi hoàng tỷ xuất giá, chỉ có bổn cung là nữ nhi, thường ngày cũng không có gì vui, ngươi cùng bổn cung tuổi xấp xỉ nhau, lại là cháu mẫu hậu, bổn cung sau này sẽ mời ngươi tiến cung nói chuyện, ngươi không nên chối từ."
Nàng ta sắc mặt tái nhợt, giọng nói cũng mềm nhẹ, là một mỹ nhân bệnh. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
" Được công chúa để mắt, là vinh hạnh của thần nữ."
Hoàng Hậu rũ mắt uống trà, Vĩnh An cũng nhàn nhàn ăn điểm tâm. Nhị hoàng tử Kỳ Thuấn mở miệng:
"Nhị hoàng tỷ, Triệu gia biểu tỷ lập tức phải xuất giá, sợ là về sau phải hầu hạ cha mẹ chồng cùng tướng công, quản lý cả gia đình, nào có thể thường tới trong cung bồi tỷ nói chuyện?"
Sắc mặt Vĩnh Liên càng trắng hình như có chút bi thương nhìn Trĩ Nương, lại lơ đãng nhìn Tư Lương Xuyên:
" Thật là bổn cung làm khó người khác, không biết đại công tử cùng Triệu gia tiểu thư khi nào thành thân?"
Hoàng Hậu buông ly, nhàn nhạt nói:
"Mới vừa rồi bổn cung đã thay bọn họ chọn mười tám tháng chạp thành thân, sau Triều ca nhi cùng Phượng Nương mười ngày, năm nay hỉ sự nhiều, bổn cung rất cao hứng, chờ các ngươi đại hôn của hồi môn của Trĩ Nương bổn cung sẽ bỏ ra."
Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Trĩ Nương lập tức tạ ơn, Tư Lương Xuyên cũng đứng ở bên lại lần nữa tạ ơn. Vĩnh Liên công chúa nhìn hai người bọn họ, ngơ ngác đứng đó, một hồi lâu mới phản ứng lại, đi đến cạnh Vĩnh An ngồi xuống.
Vĩnh An ý vị thâm trường cười một chút, chế nhạo nàng:
"Như thế nào? Nhìn người khác trai tài gái sắc, ngươi cũng nổi lên tâm tư muốn gả cho người à? Thế ngươi muốn Hiền mẫu phi thay ngươi tuyển người hay là để phụ hoàng tứ hôn."
"Hoàng tỷ... Liên Nhi bất quá là có chút giật mình thôi, ngài lại giễu cợt Liên Nhi."
"Lại nói tiếp, Liên Nhi tuổi tác cũng không nhỏ, đáng tiếc Lương Xuyên đã đính thân, nếu không, thật đúng là người tốt để tuyển mà." Thái tử tựa như không để ý thấp giọng nói, Vĩnh Liên công chúa cắn môi, cúi đầu.
Vĩnh An ngẩng đầu, nhìn Thái tử một cái, vẻ mặt không tán đồng. Thái tử tựa như không để ý, vẻ mặt tiếc hận.
Thanh âm Thái tử thực nhẹ, nhưng kiếp trước Tư Lương Xuyên tĩnh tâm dưỡng tính mấy chục năm, đối với thanh âm rất mẫn cảm, những lời này một chữ không sót truyền tới trong tai, ánh mắt hắn lạnh một chút.
Cảm tạ ân xong, Trĩ Nương trở lại chỗ ngồi, nàng vốn là ngồi kế Vĩnh An công chúa, hiện tại vị trí kia đã bị Vĩnh Liên công chúa chiếm cứ, Cầm ma ma đưa mắt ra hiệu cung nữ, cung nữ lập tức lại chuyển đến một cái sập gụ, đặt ở kế Vĩnh Liên công chúa.
Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Trĩ Nương cảm kích cười ngồi xuống.
Vĩnh Liên quay đầu, nhìn nàng cười một cái:
"Triệu Tam tiểu thư thật là có phúc khí."
"Tạ công chúa cát ngôn."
" Xác thật là phúc khí của ngươi, đại công tử tài tình trác tuyệt, lại là con trai độc nhất của Các lão, không biết ở trong kinh có bao nhiêu quý nữ thế gia hâm mộ Triệu Tam tiểu thư có phúc khí, các nàng muốn cùng đại công tử bắt chuyện đều không được, không biết Triệu Tam tiểu thư cùng đại công tử quen biết thế nào."
Trĩ Nương ngượng ngùng cúi đầu:
"Công chúa chớ có giễu cợt thần nữ, thần nữ cùng đại công tử cũng không quen biết gì, bất quá là khi vào kinh Tư lão phu nhân ngồi chung một thuyền với thần nữ, lão phu nhân thường tìm thần nữ nói chuyện, vào kinh rồi, Tư gia tới cửa cầu hôn, thần nữ cùng cha mẹ đều bị dọa nhảy dựng."
Sắc mặt Vĩnh Liên lại trắng một chút:
"Thì ra là thế, Triệu Tam tiểu thư vận khí thật tốt mà." Trĩ Nương không tiếp lời, chỉ ngượng ngùng cúi đầu càng thấp.
Nàng cùng Vĩnh Liên công chúa, luận khí chất thì khá là tương tự, đều là nữ tử mảnh mai, nhưng nàng so Vĩnh Liên có nhiều sinh khí hơn, hơn nữa nàng so với Vĩnh Liên công chúa nàng ấy cũng có mạo mĩ, hai người phân cao thấp rõ ràng. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Thẳng đến khi rời khỏi Đức Xương Cung, Trĩ Nương vẫn còn duy trì thẹn thùng, cứ cúi đầu làm nàng cảm thấy cổ sắp gãy luôn. Tư Lương Xuyên cùng nàng ra cung, nhìn nàng thế đáy mắt hiện lên ý cười.
Đợi khi không có người, hắn ho nhẹ một tiếng, nàng ngẩng đầu lên, ngó mọi nơi xung quanh, thấy thái giám dẫn đường đã đi rất xa, trên đường chỉ còn hai người họ, lúc này mới thẳng eo. Mắt Tư Lương Xuyên hiện lên sắc màu ấm, nàng nhìn đến sửng sốt, nam tử xuất sắc như thế trách không được Vĩnh Liên công chúa cũng sẽ khuynh tâm.
Mới vừa rồi nàng cùng Vĩnh Liên công chúa nói chuyện, nàng từ ngữ khí thần thái đó mới đoán ra Vĩnh Liên công chúa ái mộ vị hôn phu của nàng.
Người ta thường nói hồng nhan họa thủy, giờ mới thấy lam sắc cũng không nhường một tấc nào.
Nam tử cao lớn mảnh khảnh đi ở bên cạnh, nhẹ giọng hỏi:
"Nàng cảm thấy Thái tử cùng Nhị hoàng tử là dạng người gì?"
Trĩ Nương thu hồi tâm tư, nhỏ giọng trả lời:
"Thái tử thoạt nhìn là người biết lễ, hơn nữa rất ổn trọng, có lẽ là bởi vì Nhị hoàng tử lớn lên có chút tương tự ta, hơn nữa hắn bản tính rộng rãi, so với Thái tử, ta cảm thấy ta cùng Nhị hoàng tử thân cận hơn một ít."
Tư Lương Xuyên thần sắc nghiêm túc nhìn nàng một cái, sau đó không nói chuyện nữa. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Ngoài cửa cung, Triệu Phượng Nương cùng Yến Nương chưa rời đi vẫn chờ nàng.
Tư Lương Xuyên từ xa đã nhìn thấy xe ngựa của Đoạn phủ nên cùng nàng từ biệt, đi đến xe ngựa có Hứa Cảm, Trĩ Nương đi vào xe ngựa Đoạn gia. Triệu Yến Nương hung hăng trừng nàng một cái, đều là do tiểu tiện nhân này làm hư sự, bằng không nàng ta còn có thể cùng Hoàng Hậu nương nương nói nhiều hơn mấy câu. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Không thể tưởng được, đại công tử cũng ở trong cung, nếu không nói không chừng người vừa rồi cùng đại công tử ở một chỗ là nàng ta rồi, Triệu Yến Nương oán hận lại trừng Trĩ Nương lần nữa. Nàng ta muốn cùng Tư Lương Xuyên nói chuyện, nhưng xe ngựa Tư gia đã đi rồi. Làm hại nàng ta đứng giữa đường đầy hận ý trừng Trĩ Nương, Trĩ Nương cũng mặc kệ nàng ta.
Triệu Phượng Nương nghiêm khắc liếc nàng ta một cái:
"Ngươi trừng Trĩ Nương làm gì, ai cho ngươi ở trước mặt Hoàng Hậu nương nương nói những chuyện đó, còn nói không nhận mẹ, dù bà ấy ác độc, cũng sinh dưỡng ngươi là sự thật, ngươi không nhận sẽ chỉ làm người khác thất vọng buồn lòng mà thôi."
"Hừ, bà ta là mẹ đẻ ngươi, chứ không phải là ta." Triệu Yến Nương ném một câu, bò lên trên xe ngựa trước.
Triệu Phượng Nương lắc đầu nói với Trĩ Nương:
"Ta cũng không biết Yến Nương bị sao, ngươi đừng cùng nàng ta so đo."
"Ta sẽ không."
Trĩ Nương đáp ứng nhưng trong lòng lại là vạn phần khó hiểu. Xe ngựa đưa nàng đến Triệu trạch trước, khi xuống xe Yến Nương cũng nhảy xuống, nhỏ giọng nói vào tai nàng:
"Ngươi đừng đắc ý, cứ diễn vai đáng thương mà câu dẫn nam nhân, nếu như bị đại công tử biết gương mặt thật của ngươi, nhất định sẽ chán ghét ngươi." Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Trĩ Nương trở tay kéo nàng ta, ngẩng đầu:
"Ngươi nói không sai, ta là người trong ngoài bất nhất cũng không bằng ngươi trong ngoài như một, haha".
Yến Nương cao ngạo ngẩng đầu, trong lòng đắc ý, lại nghe không được ý nàng, nàng khẽ cười một tiếng:
"Nhị tỷ, ngươi tâm cũng giống người quả nhiên là xấu xí như nhau."
"Ngươi..." Triệu Yến Nương bình sinh hận nhất là người khác lớn lên xinh hơn nàng ta, nàng ta vươn tay cào mặt Trĩ Nương:
"Ngươi nói ai xấu, ngươi cái tiểu tiện nhân này."
Triệu Phượng Nương từ trong xe ngựa nhảy xuống, ôm nàng ta lại: "Yến Nương, ta thấy Lưu ma ma gần đây đối với ngươi quá mức nhân nhượng, quả thực nửa điểm quy củ cũng không có." Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Triệu Yến Nương ngẩng đầu, hừ một tiếng, xoay thân mình, bò lên trên xe ngựa, Triệu Phượng Nương lộ ra biểu tình bất đắc dĩ với Trĩ Nương, sau đó cũng lên trên xe ngựa. Trĩ Nương nhìn xe ngựa đi xa mà suy tư.
Tiến vào Đoạn gia, Triệu Phượng Nương liền đem chuyện trong cung đã phát sinh nói cho Triệu thị, Triệu thị tức đến thiếu chút nữa ngất xỉu, sao Yến Nương lại gây chuyện, trong lòng không biết Yến Nương có phải hay không biết gì đó, hay là Đổng thị đã từng cùng nàng ta nói gì đó?
Hoàng Hậu có thể vì việc này mà nghi ngờ bà ta tiết lộ thông tin ra ngoài, Triệu thị lòng nóng như lửa đốt, cũng bất chấp việc giáo huấn Yến Nương, vội vàng cho người thay quần áo tiến cung.
Bà ta quỳ gối ở cửa đại điện Đức Xương Cung, chờ đến khi mặt trời lặn Hoàng Hậu mới bằng lòng gặp mặt. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Nghe Cầm ma ma ra gọi bà ta bất chấp chân đau đi vào trong điện, quỳ rạp trên đất:
"Nương nương, nô tỳ tới thỉnh tội."
"Ngươi có tội gì, nói cho bổn cung nghe một chút."
"Nương nương, nô tỳ thề với trời, chưa bao giờ đối với người nào tiết lộ nửa chữ, có lẽ khi còn sống Đổng thị lộ ra cái gì đó, Yến Nương mới có thể nói không lựa lời."
Hoàng Hậu thần tình lạnh lùng, nhìn xuống:
"Triệu Yến Nương? Có phải nàng ta biết gì đó, bổn cung nghe nói nàng ta lớn lên cực kỳ giống Đổng thị, Liễu Diệp, ngươi nói đi hài tử kia đang ở nơi nào, có phải hay không nó đã không còn ở nhân thế."
Nói xong lời cuối cùng thanh âm Hoàng Hậu đột nhiên cất cao lên mang theo sự lạnh lẽo.
Triệu thị liền dập đầu ba cái:
"Nương nương, sẽ không, lúc ấy nô tỳ phân phó với Đổng thị, hài tử là con nhà phú quý, thị nuôi dưỡng cho tốt sẽ được nhiều tiền bạc, Đổng thị tham tài, quả quyết sẽ không... Nương nương, ngài nghe nô tỳ nói một lời, Yến Nương tuy rằng lớn lên khó coi, nhưng tuyệt đối không giống Đổng thị, có lẽ là Đổng thị nuôi lớn, tập tính có chút giống, hơn nữa trang điểm giống nhau nên người khác mới cho rằng các nàng là mẹ con, nên nói lớn lên giống nhau."
"Phải không?"
Hoàng Hậu lạnh lùng hỏi, giống như đang hỏi Triệu thị càng giống như đang hỏi chính mình.
Phương Cô còn chưa trở về, tình hình cụ thể tạm thời không thể biết được, Hòang hậu đã hy vọng Yến Nương là hài tử đó nhưng lại cũng không hy vọng Yến Nương là hài tử đó. Nếu Yến Nương là hài tử đó, thuyết minh người vẫn còn sống trên đời, tuy rằng xấu chút, ngốc chút nhưng cuối cùng vẫn tồn tại, chỉ là Yến Nương quá khó coi, dù cho là thân sinh cũng khó yêu thích, hòang hậu lại hy vọng Triệu Yến Nương không phải hài tử đó. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Hai mâu thuẫn đâm vào tâm hoàng hậu như kim đâm. Hoàng hậu lạnh lùng mà nhìn Triệu thị đang quỳ sát đất:
"Bổn cung lại tin ngươi một lần nữa, Yến Nương tuổi cũng không nhỏ, Trĩ Nương phải xuất giá, nàng làm tỷ tỷ, không thể xuất giá sau muội muội nghe nói nàng cùng con riêng của ngươi là thanh mai trúc mã, không bằng ngươi để nàng ta gả cho con riêng ngươi, Yến Nương lễ nghĩa không ổn, ngươi lại là cô cô lại là mẹ chồng, cần dốc lòng dạy dỗ nàng ta, về sau các ngươi mẹ chồng nàng dâu thân cận, cũng coi như là đẹp cả đôi đàng."
Triệu thị lập tức dập đầu tạ ơn, Hoàng Hậu yên lặng nhìn thị, sau đó phất tay áo đi vào nội điện, chờ tiểu cung nữ ra mang theo khẩu dụ của Hoàng Hậu thị mới cúi đầu rời cung. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Triệu thị thất hồn lạc phách trở lại Đoạn phủ, nhìn ánh đèn rực rỡ mà nghĩ lời Hoàng Hậu nói, thân thể Triệu thị phát lạnh. Hoàng Hậu để Hồng ca nhi cưới Yến Nương, là nhất tiễn song điêu, nếu Yến Nương là hài tử đó như vậy chứng minh thị trung tâm với chủ, Đoạn gia về sau sẽ hưởng không hết vinh hoa phú quý, ngược lại nếu Yến Nương không phải hài tử đó thứ chờ đợi Đoạn gia sẽ là họa diệt môn.
Thị chân cao chân thấp đi vào, trời lạnh thấu đến xương, còn nhớ năm ấy, trời cũng lạnh như thế, sáng sớm thị liền từ Chúc Vương phủ ra cửa, đi tới ngoài thành, vào địa điểm cùng người ước định. Người nọ đem rổ trao đổi với thị, sau đó biến mất ở trong gió tuyết.
Thị cong quẹo vài ngõ, trước sau không thấy người, đi vào một chỗ hố sâu đen như mực, bên trong có cỏ dại, thị kéo ra rổ khác, bên trong có một nữ hài mới sinh ra, nữ hài ngủ rất sâu, thị ngoan tâm run rẩy bàn tay hướng vào cái cổ non nớt ấy dùng sức. Cảm thấy nữ hài không còn hơi thở, thị nhanh chóng đem quần áo nữ hài lột sạch, sau đó đem nữ hài bỏ xuống rồi đi.
Tâm thị vừa sợ hãi lại khoái ý, không dám ở lại, lập tức quay đầu đi. Nữ hài đó là thân sinh của chủ tử, chủ tử sợ hài tử sau khi lớn lên bị người ta nhìn diện mạo mà lộ manh mối, nên nói là sinh hạ tử thai, cho người đưa ra phủ, phái thị tiếp ứng sau đó ôm đứa bé cho tẩu tử. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Chính là thị hận, hận chủ tử, vì cái gì thị trung tâm thế mà chủ tử không thể hoàn toàn tín nhiệm thị.
Lúc chủ tử mang thai thì Cao Trắc Phi cũng đồng thời có thai. Cao Trắc Phi đem nha đầu hồi môn đưa đến phòng Vương gia, chủ tử cũng noi theo Cao Trắc Phi từ bên ngoài mua một nữ tử đưa cho Vương gia.
Thị từng nói sẽ luôn bồi chủ tử, vì chủ tử uống thuốc nên đã không thể sinh dưỡng, vì sao chủ tử bỏ gần tìm xa, tình nguyện ra bên ngoài mua người, cũng không cho thị se mặt, còn nói về sau muốn gả chồng cho thị.
Gả chồng?
Thị là một nô tỳ không thể sinh dưỡng, người có thể gả đến mà trong sạch thì chỉ là gã sai vặt hoặc là quản gia, bất quá đều là nô tài, thị muốn vĩnh viễn sinh hoạt trong phú quý, muốn cả đời hầu hạ chủ tử cùng Vương gia, vì sao chủ tử không thể thành toàn cho thị. Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Chủ tử đã sớm cùng thị thương nghị, cái thai đó phải là nam thai, cho nên mới có chuyện Đổng thị vào kinh, Đổng thị hoài song thai, thị cùng Đổng thị đều nói là song thai, chủ tử cũng không hề hoài nghi.
Khi Đổng thị đưa nữ nhi thượng kinh, thị cố ý dặn dò muốn đứa bé diện mạo trắng nõn, cho nên Đổng thị mới đưa Phượng Nương vào kinh, nào biết Phượng Nương càng lớn càng giống thị, làm thị vẫn luôn lo lắng hãi hùng, giờ thị thuận tay đẩy thuyền, đẩy hết lên đầu Đổng thị, lại đem Yến Nương đẩy ra. Yến Nương lớn lên quá xấu, nhưng Vĩnh An công chúa cũng khó coi, hy vọng chủ tử có thể tin tưởng.
Bằng không... Soái – Đào Quân Trang 11.03.2019
Triệu thị nhìn phủ đệ đèn đuốc sáng trưng, nếu như bị phát hiện, hết thảy đều hủy diệt.
Không, sẽ không.
Thị lắc đầu an ủi chính mình, hài tử đã chết, trời giá rét, lại trong hố sâu, bốn phía khẳng định có dã thú đói khát lui tới, tất nhiên thi cốt vô tồn.
Không có khả năng sẽ có người biết được chân tướng. Đoạn phủ cùng thị sẽ cả đời phú quý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]