*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
HAZEL KHÔNG HỀ TỰ HÀO VỀ VIỆC KHÓC LÓC.
Sau khi đường hầm sụp xuống, cô nức nở và la hét như một con nhóc hai tuổi quấy khóc. Cô không thể dịch chuyển được các mảnh vụn ngăn cách cô và Leo với những người khác. Nếu như lòng đất rung chuyển thêm một lần nữa, toàn bộ cái đống này sẽ sụp lên đầu họ. Dù vậy, cô vẫn đấm tay vào những hòn đá đó và hét lên những lời nguyền rủa có thể khiến cô bị rửa mồm bằng bột giặt nếu như vẫn còn ở Học viện Thánh Agnes.
Leo chằm chằm nhình cô, mở to mắt không nói nên lời.
Cô đã không công bằng với cậu ta.
Lần cuối cùng hai người họ ở với nhau, cô đã lôi cậu vào quá khứ của cô và cho cậu thấy Sammy, ông cố ngoại của cậu – bạn trai đầu tiên của Hazel. Cô đã đặt lên vai cậu một gánh nặng cảm xúc không cần thiết và làm cậu choáng đến nỗi họ suýt bị giết sạch bởi một con quái tôm.
Bây giờ họ lại ở đây, một lần nữa một mình với nhau, trong khi bạn bè của họ có thể sắp chết dưới tay của một đoàn quân quái vật, và cô lại đang cáu giận.
‘Xin lỗi.’ Cô lau mặt.
‘Hey, cậu biết không…’ Leo nhún vai. ‘Mình cũng đã tấn công một vài tảng đá vào ngày của mình,’
Cô nuốt khó khăn. ‘Frank…cậu ấy –‘
‘Nghe này,’ Leo nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-hung-cua-dinh-olympus-tap-4-ngoi-nha-than-hades/3171631/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.