*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
ANNABETH TỈNH GIẤC NHÌN ĐĂM ĐĂM vào các bóng đen đang nhảy múa trên trần túp lều. Cô vẫn chưa nằm mơ thấy một giấc mơ nào cả. Điều này thật bất thường, cô còn không chắc là mình đã thực sự tỉnh hay chưa.
Cô vẫn nằm đó, Percy thì đang ngáy ngon lành bên cạnh và Bob Nhỏ vẫn đang cuộn tròn mình trên bụng cô, cô nghe thấy tiếng Bob và Damasen đang đắm chìm trong tranh luận.
“Ông vẫn chưa nói cho cô bé,” Damasen nói.
“Chưa,” Bob thừa nhận. “Cô ấy đã quá sợ hãi rồi.”
Tên khổng lồ càu nhàu. “Cô bé nên thấy thế. Và nếu ông không thể chỉ đường cho họ qua Đêm?”
Damasen nói từ Đêm (Night) như thể nó là một cái tên – một cái tên đầy ác quỷ.
“Tôi cần phải làm thế,” Bob nói.
“Tại sao?” Damasen băn khoăn. “Những đứa nhóc Á thần này đã cho ông cái gì? Chúng đã xóa đi kí ức chính bản thân ông, tất cả mọi thứ ông có. Titan và người khổng lồ… chúng ta sinh ra đã là kẻ thù của các vị thần và con cháu của chúng. Không phải sao?”
“Thế tại sao ông lại cứu thằng bé?”
Damasen thở hắt. “Tôi cũng đang tự hỏi bản thân đây. Có lẽ bởi vì cô bé đã khích tôi, hoặc có lẽ … tôi thấy hai nhóc Á thần này khá là hấp dẫn. Chúng khá là bền bỉ để có thể đi xa được đến thế. Quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cac-anh-hung-cua-dinh-olympus-tap-4-ngoi-nha-than-hades/3171566/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.