Đã là giữa trưa nhưng dương quang lại bị mây đen che khuất thật thiếu khí sắc. Trên giường Gia Gia cuộn mình ôm lấy thân thể, cái thân thể dưới chiếc chăn đơn bạc đến đáng thương cảm.
Tựa vào bờ ngực vững chải của Gia Vĩ mà nhắm mắt lại. Gia Vĩ vốn cho rằng nó đang ngủ, chậm rãi rút tay ra.
Công ty hiện tại hoạt động không được thuận lợi cho lắm, mọi việc đều cần đến anh đích thân ra mặt giải quyết. Thế nhưng không có thể không lo lắng cho Gia Gia.
Hài tử này thật sự khó có thể rời mắt được, dù cho có là tay trong tay ngồi cùng nhau cũng không thể không lo lắng. Không khí xung quanh càng ngày càng bất an, lúc trước tai tiếng đến huyên náo cũng không nói tới đi, giờ càng lúc mọi ánh mắt ngờ vực vô căn cứ cùng chán ghét đều đổ lên thân nó.
Lời đồn đãi hèn hạ trong tưởng tượng nhanh chóng lan ra, cho dù không cần tìm hiểu cũng có thể đến tận tai anh.
“ Lão nhân kia vừa mất, cái ngữ đàn bà kia đã muốn chiếm lấy mớ tài sản này nọ, định chiếm tiện nghi chắc! Nói không chừng, lão nhân chết không minh bạch chút nào a!”
“ Cậu ngẫm lại, hắn một nam nhân độc thân, lại đã 30 mà không kết hôn, không tìm nữ nhân quan hệ, trước đây lại còn cùng cái hài tử kia cùng một chổ, hiện tại có vấn đề gì lại tiếp tục nuôi tại trong nhà, sẽ có chuyện tốt gì đây?”
Gia Vĩ bàn tay ôn nhu vuốt nhẹ mi tiêm đang cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-xin-hay-nuoi-em/1874309/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.