Trên bàn thức ăn đã nguội lạnh, không ai nhớ đến việc cần phải ăn cơm rồi. Phía trong chăn mềm hai cơ thể đang truyền cho nhau hơi ấm,cuốn lấy nhau như có một sợi dây cột họ lại với nhau, cùng nhau ấp ủ đến nơi nào đó mềm mại ấm áp,không dám rời đi.
Gia Vĩ uể oãi rất nhanh đã ngủ đi, từ ngày đó đến nay anh ngủ ít đến đáng thương. Gia Gia ôm lấy cổ anh,lắng ghe từng tiếp hít thở đều đặn của anh, Gia Gia cẩn cẩn dực dực vươn người một chút, nhẹ nhàng đặt lên môi ôn nhuận của ca ca một nụ hôn phớt.
Mới rồi anh còn mạnh mẽ tiến vào trong nó, rất đau, nhưng cũng chỉ có khoảnh khắc ca ca tiến vào, được ca ca gắt gao ôm vào trong ngực, cánh tay xiết chặt lấy nó, trong tâm mới thoáng an ổn, anh còn muốn nó, anh không chưa buông tay nó. Hết thảy cùng trước đây giống nhau.
Nhưng cũng là ngay lúc đó trong lòng nó kinh hoảng vạn phần chiếm lấy tâm trí nó, ca ca, anh yêu em sao? Anh còn muốn em sao? Trong tim anh em rốt cuộc là gì? Nó phải đi rồi, nó đã nghĩ muốn anh ôm nó, lưu nó bên người, nhưng nó lại sợ, sợ nhìn thấy bộ dáng ca ca vì nó khó xử.
Sợ nghe lời giải thích từ anh. Cứ như thế này là tốt nhất, anh không cần khó xử mà nó cũng không phải đau đớn, một chấm dứt hoàn mĩ.
Giật giật thân thể chua xót, Gia Gia lặng lẽ đứng lên. Quay lại nhìn ngắm con người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-xin-hay-nuoi-em/1874308/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.