Không khí tại hiện trường chợt tĩnh lặng.
Không ai nói lời nào. Nhân viên tổ chương trình đi theo Thiên Nhạn về thì lại không hề kinh ngạc, vì trong một tháng qua, họ gần như ngày nào cũng gặp phải chuyện tương tự.
Nhìn người khác bị vặn lại, mà người đó lại là cha dượng của Thiên Nhạn, trong lòng họ không hiểu sao lại có chút hả hê.
Không, không, sao họ có thể có suy nghĩ biến thái như vậy được? Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Mặt Lữ Sính không biểu cảm, nhưng trong lòng lại có chút vui vẻ.
Tốt lắm, cứ vặn lại đi!
Cảnh hai đứa trẻ gặp mặt chắc chắn sẽ phải quay tiếp. Đứa nhóc Phùng Thiên Nhạn này, e là chưa từng trải qua cái gọi là công kích trên mạng.
Sắc mặt Ôn Hàm Thư thoáng qua vẻ khó chịu, nhưng ông ta rốt cuộc là người giỏi ngụy trang, vẫn giữ nụ cười: “Con bé này, sao lại nói linh tinh thế? Hỏi con là để tôn trọng con, chẳng lẽ chúng ta cứ nói giúp ai là giúp người đó à? Nếu thực sự quyết định chuyện này, Lan Lan sẽ phải ở nhà chúng ta, đi học cùng con. Nếu con không vui thì chuyện này coi như thôi.”
“Chú không thấy mình giả tạo à?” Thiên Nhạn không chút khách khí: "Cái gì gọi là trưng cầu ý kiến của tôi? Chẳng lẽ không phải chú đã quyết định muốn tài trợ cho Chu Lan Lan, nhưng người ta từ chối sao? Trước đó, chú đâu có hỏi tôi.”
Thiên Nhạn cười lạnh: "Có rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798236/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.