“Em đang viết gì thế?” Ngồi trên xe buồn chán, Lữ Sính chợp mắt một lúc nhưng không sao ngủ được. Ông ta cảm thấy mình bị Phùng Thiên Nhạn làm cho tức đến mất ngủ.
Thấy cô cầm một cuốn sổ hí hoáy viết vẽ, thỉnh thoảng lại nhìn vào màn hình điện thoại, trong lòng ông rất tò mò nên thuận miệng hỏi.
Thiên Nhạn không ngẩng đầu, đáp: “Tính sổ.”
Lữ Sính theo bản năng có dự cảm không lành, ghé sát lại gần, vừa hay nhìn thấy màn hình điện thoại của Thiên Nhạn đang trò chuyện với ai đó.
Điều đáng ghét hơn là đối tượng trò chuyện lại chính là Chu Lan Lan.
“Em kết bạn với Chu Lan Lan từ khi nào thế?”
“Gọi điện thoại hỏi xin.” Thiên Nhạn vừa trả lời vừa không quên tính sổ. Cô tính trước giá của những vật dụng đã sử dụng trong phòng, để lúc về tổ chương trình có thể bồi thường trực tiếp.
Tiết kiệm thời gian!
“Tôi đang giúp tổ chương trình giảm bớt gánh nặng đấy.”
Gân xanh trên trán Lữ Sính sắp nổi lên, ông ta nghiến răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
“Đạo diễn, Chu Lan Lan này có hơi vong ơn bội nghĩa nhỉ. Tổ chương trình chúng ta đưa cô ta đi trải nghiệm cuộc sống của tiểu thư nhà giàu, bây giờ trải nghiệm xong lại quay sang hại chúng ta.” Mạnh Tưởng Tưởng ngồi ở ghế phụ, nghe thấy động tĩnh phía sau liền vội vàng quay lại nói.
Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Thiên Nhạn, cô ta im bặt, rồi quay đầu đi như thể chưa nói gì.
“Bớt tự dát vàng lên mặt mình đi. Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798235/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.