Chuyện đó là, trong làng có một đôi bà cháu nương tựa vào nhau, người cháu lên núi đốn củi gặp tai nạn, ngã xuống vách đá mà c.h.ế.t.
Nghe nói thiếu niên đó là một học sinh cấp ba, người hiếu thuận, thành tích lại tốt.
Ở trường đều là loại nhận học bổng, hoàn toàn không cần lo lắng về học phí. Nhà trường còn cho tiền để cậu đi học, nếu không có tai nạn, tương lai sẽ lại là một nhân tài có thể cống hiến cho đất nước.
Kết quả một t.a.i n.ạ.n đã lấy đi mạng sống của cậu, bà của cậu đau buồn quá độ, cũng không bao lâu sau qua đời.
Thiếu niên đó, hẳn là người trước mắt này rồi? Thiên Nhạn đ.á.n.h giá thiếu niên còn đang điều chỉnh thân thể trong bụi cỏ, không biết cậu đã treo ở vách đá bao lâu, lúc này chắc hẳn không còn sức lực.
"Cảm ơn." Trình Hoài nghỉ một lát rồi nói: "Nếu không phải cô, có lẽ tôi đã mất mạng rồi."
Cậu thật sự không ngờ, tiếng kêu cứu yếu ớt trong tuyệt vọng của mình lại thu hút được cô bé từ thành phố này.
Nhiều người đều nói trẻ con trong thành phố yếu đuối, tính tình không tốt, coi thường những người ở nông thôn như họ. Trước đây cậu không thấy vậy, bây giờ cũng không thấy vậy.
Ngược lại là hai người gặp phải lúc trước, càng khiến cậu xem thường hơn, lại dám ở sau lưng bàn tán về ngoại hình của người khác, lời nói chua loét mà chỉ có họ mới không nghe thấy.
"Tôi biết cô, cô tên là Phùng Thiên Nhạn, là nhân vật chính của chương trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798204/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.