“Ngâm mình trong nước lâu như vậy, anh đi lấy cho em ít thuốc cảm, để không bị bệnh.” Cố Kinh Khuê không đợi Thiên Nhạn trả lời, xoay người sải bước dài, đi rất nhanh.
Cô đứng tại chỗ một lúc, có chút không thể lý giải được hành vi rất mâu thuẫn này của Cố Kinh Khuễ.
Quan tâm đến em gái ruột của mình, nhưng lại ở thời điểm nguy hiểm nhất chọn đi cứu một người ngoài trước.
Cố Kinh Khuê đã trở lại.
“Đây, uống thuốc đi, không thì bị bệnh khó chịu lại ôm anh khóc.”
Thiên Nhạn nhận lấy ly nước sôi để nguội và mấy viên thuốc mà Cố Kinh Khuê đưa qua. Khi cô cầm thuốc, bệnh cũ lại tái phát, cô ngửi một cái.
“Chuẩn bị kẹo cho em rồi, ăn đi, nuốt nhanh là không đắng nữa.” Cố Kinh Khuê cho rằng Thiên Nhạn chậm chạp không uống, cầm viên thuốc ngửi là vì cảm thấy thuốc rất đắng, liền cầm một viên ô mai đưa ra trước mặt cô.
Thiên Nhạn phân tích ra viên thuốc này không có vấn đề gì, cuối cùng cũng nuốt xuống.
Cố Kinh Khuê nhét viên ô mai vào miệng cô, mặt đầy tươi cười, lại sờ đầu cô.
“Em cho rằng anh không thể luôn sờ đầu em.” Vẻ mặt Thiên Nhạn nghiêm túc, bộ dạng đứng đắn đó làm Cố Kinh Khuê bật cười.
“Vẫn còn giận à?”
“Rầm ——”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Đáp lại Cố Kinh Khuê là tiếng đóng cửa rất lớn. Anh đứng ở cửa có chút bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/4798048/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.