Đêm trận gió mùa Đông Bắc đầu tiên của năm nay ùa về, chúng mình gặp nhau qua điện thoại di động.
“Đài Bắc lạnh quá.” Trong tiếng tạp âm loẹt xoẹt, tôi loáng thoáng nghe thấy giọng mũi của em.
“Em bị cảm rồi à?”
“Không. Chỉ tại gió bên ngoài lớn quá, thấy lạnh thôi.”
“Mau về nhà đi.”
“Không. Em muốn bay đến Đài Nam tìm anh, nhưng mà gió lớn quá.”
“Đây là gió Đông Bắc, gió mùa đông, thông thường đều rất mạnh, lại còn rất lạnh nữa.”
“Gió Đông Bắc sẽ thổi về hướng nào nhỉ?”
“Gió Đông Bắc thổi từ hướng Đông Bắc, đương nhiên là thổi về hướng Tây Nam.”
“Phía Tây Nam của Đài Bắc là Đài Nam đúng không?”
“Ừ. Nhưng cách những ba trăm cây số cơ.”
“Nếu gió Đông Bắc cứ thổi mãi, liệu có thể thổi em bay đến chỗ anh không?”
“Về lý thuyết là có thể. Nhưng phải cẩn thận đấy, phía Tây Nam của Đài Nam là eo biển Đài Loan đó nhé.”
“Em không sợ.” Em bật cười khúc khích. “Anh nhất định sẽ bắt được em mà.”
“Ừ. Nếu không bắt được em, anh sẽ cùng em rơi xuống biển.”
“Vậy em bắt đầu bay đây.”
Tôi nghe tiếng em giang rộng đôi cánh.
Gió mùa Đông Bắc cứ thổi mãi, tôi sắp gặp được em rồi.
-‘๑’-•:*´¨* •ღ ܓܨܓ
“Thấy cầu vồng chưa?” Người đẹp số 6 ngoảnh đầu lại hỏi.
“Bạn đang nói tiếng màu gì thế?”
“Gì cơ?”
“Cầu vồng biết nói bảy thứ tiếng, màu đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím.”
“Thế bạn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-va-ho-nuoc/2791846/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.