"Ví dụ như tao nói rằng con nhỏ trong ảnh này cũng đang thích người chụp tấm này. Thì sao?"
Giờ đây tôi biết rằng cũng phải đến lúc nào đó đáp lại tình cảm của Minh. Cậu ấy lúc nào cũng giúp đỡ tôi, ôm tôi vào lòng mà dành nhiều thời gian và tình cảm đến thế. Cậu ấy đã đến và cho tôi biết rằng mình cũng xứng đáng với điều tốt đẹp như vậy.
"Tao cũng chẳng còn thích cái anh lớp 12 kia nữa và tao cũng chỉ là bạn với thằng Hoàng Bảo."
"Tao đã từng ghét mày nhiều vì lúc nào cũng thấy mày sánh đôi với ai đó mà được gán ghép hợp đôi."
"Tao ghét mày vì có lúc mày chẳng thèm nói chuyện với tao, khi tao cần mà mày cũng chỉ quay lại giúp đỡ mà chẳng nói gì. Tao sợ điều đó."
"Tao sợ ánh mắt người khác nhiều đến nỗi khi ai bảo mày với tao éo hợp cũng chỉ biết lặng im. Tao cũng không tin bản thân tao, một ngày nào đó lại được mày thích lại."
"Tao đúng là đứa cần thay đổi nhiều thật, là đứa ngốc nghếch mà chẳng hiểu những gì mày nói, là đứa hay tiêu cực quá lên, nhưng từ lúc mày nói với tao nhiều lời sến rện như vậy, tao lại hiểu rằng cũng không cần quá khắt khe với chính mình."
Tôi dừng lại một hơi, không dám nhìn lên xem vẻ mặt của Minh. Dường như mấy lời phía trước đều nghe rất ngại, tôi cũng vậy.
"Rồi mày sẽ nói sao nữa đây, từ chối tao à?"
Giọng nói của Minh hơi trùng xuống, dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-voi-boi-giua-bien-ha/3572871/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.