🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Xin lỗi cậu." Tư Bân ngẩn ra: "Tôi không biết cô ấy..."



"Không sao mà." Gió lạnh thổi tới khiến Lâm Mộc Nhuận theo bản năng nheo mắt lại: "Hôm nay là ngày giỗ của cô, cũng là sinh nhật của con gái cô nên tôi mới phải đi một chuyến."



Tư Bân quay sang ngắm nhìn sườn mặt của Lâm Mộc Nhuận, nghe cậu nói tiếp: "Khi bố tôi qua đời, ông nội không chịu nổi cú sốc người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh nên đã ốm nặng một thời gian, lúc đó tôi đang học lớp 4, vẫn chưa biết nấu cơm. Trong nhà không có người lớn, trường cũng không có căng tin nên tôi rơi vào cảnh tuần nào cũng chỉ ăn mì gói với bánh mì."



"Ngày nào tôi cũng chạy tới chạy lui giữa trường học và bệnh viện, rồi sau đó cũng bị ốm luôn." Giọng điệu của Lâm Mộc Nhuận rất nhẹ, như thể cậu chỉ đang kể lại một ký ức rất đỗi bình thường.



Cậu chẳng nhắc tới khoảng thời gian bị ốm mình như thế nào, nhưng Tư Bân không khó để tưởng tượng ra cảnh đó, một đứa trẻ chưa đầy 10 tuổi phải chịu đả kích khi bố đột ngột qua đời và ông nội lâm bệnh nặng, chắc chắn trong lòng đã luôn hoảng loạn và cảm thấy bất an.



Lâm Mộc Nhuận còn đang học cấp 1 mỗi ngày đều đeo cặp sách đi lại giữa trường và bệnh viện, sau đó một mình trở về căn nhà trống dưới ánh trăng, cô đơn làm bài tập cùng ngọn đèn.



"Cô La là chủ nhiệm lớp tôi, sau khi biết gia cảnh của tôi thì chủ động dắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-truong-trung-hoc-deu-biet-ban-trai-toi/2434980/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.