Du Thiên Linh không phải người hay đa sầu đa cảm , nhưng lần này Hạ Diệc Thầm đi, nàng vẫn rất thương cảm. Giao tình mười bốn năm giữa nàng và Hạ Diệc Thầm, thêm thêm giảm giảm có tám năm thời gian là sớm chiều ở chung, giữa hai người có mười phần ăn ý, chỉ cần một ánh mắt của nàng, là Hạ Diệc Thầm đã biết nàng muốn làm cái gì.
Nhưng tình cảm như vậy không phải tình yêu, mỗi lần tưởng tượng đến cảnh nàng làm chuyện phu thê với Hạ Diệc Thầm, nàng liền muốn ghê tởm, toàn thân đều không thoải mái. Cho nên lúc trước Hạ Diệc Thầm nói muốn thành thân với nàng, nàng cảm thấy mình không khác gì bị người vũ nhục. Nhiều năm làm huynh đệ như vậy, ngươi bảo ta làm tức phụ của ngươi? Chuyện rời đi ai cũng không muốn . Nhưng hiện tại mất đi người huynh đệ này, nàng cũng thật sự khó chịu.
Ai, thật là khó nghĩ, giữa nam nữ không thể có tình cảm huynh đệ đơn thuần sao? Nhiều năm ở chung như vậy, con mẹ nó , thời thời khắc khắc ngươi đều muốn ngủ với ta sao? Vừa nghĩ tới liền buồn nôn.
Du Thiên Linh ngửa đầu rót chén rượu tiếp theo, một say giải ngàn sầu đi.
Thời Hoài Kim thấy nàng uống mà không màng tất cả như vậy, nhăn mày khuyên nhủ: “Uống ít thôi.”
Du Thiên Linh là người biết lắng nghe sao? Trời đất bao la lão tử là lớn nhất.
“Không uống được, thì ngồi im .” Nói xong lại rót tiếp một chén.
Thời Hoài Kim nhìn bên cạnh còn một vò rượu đã thấy đáy, hắn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-trieu-van-vo-toan-uu-phien/649902/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.