Da mặt Du Thiên Linh dày, nhưng da mặt Thời Hoài Kim lại mỏng , nghe động tĩnh này sao có thể tiếp tục làm được nữa? Lập tức hành quân lặng lẽ, Du Thiên Linh không được thỏa mãn hỏa bốc lên tận đỉnh não, ôm Thời Hoài Kim cọ tới cọ lui, nhưng đồ vật kia vẫn không dậy nổi .
Thời Hoài Kim đè nàng lại, bất đắc dĩ dỗ dành nàng: “Bên ngoài có người tới.”
Du Thiên Linh thở phì phì: “Tới thì cứ tới , hắn tới thì ta phải gặp sao? Mặt mũi cũng thật lớn!” Nói xong lại tiếp tục vừa cắn vừa liếm khắp cơ thể hắn, không thuận theo không buông tha.
Hành vi tiểu cẩu này của nàng chọc cho Thời Hoài Kim không thể nề hà, ôm nàng ngồi dậy, đầu ngón tay đè cánh môi nàng lại: “Đúng vậy, mặt mũi hắn lớn, nhưng dù sao cũng nên gặp mặt mới phải, trốn tránh không phải cách giải quyết. Chuyện bên đó, buổi tối chúng ta hồi phủ lại nói……”
Du Thiên Linh cúi đầu xem xét, Phò mã nhà nàng không được, nàng cũng không còn biện pháp nào, không tình nguyện trừng hắn: “Được được được, ta gặp là được chứ gì.”
Thời Hoài Kim giống như được ân xá, lung tung khoác áo lên người mình, đầu tiên phải hầu hạ vị cô nãi nãi này lau mình mặc xiêm y trước. Du Thiên Linh vẫn còn tồn tại tâm tư cố ý trêu chọc hắn, hai người cọ xát một hồi lâu mới mặc xong xiêm y.
Thời Hoài Kim chỉnh lại y phục sau đó mới đi đến trước trướng, vén mành lên, bên ngoài quả nhiên là hai người Hạ Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-trieu-van-vo-toan-uu-phien/649901/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.