Du Thiên Linh nhìn thoáng qua bên ngoài. Thời Hoài Kim ngồi ngay ngắn ở trước bàn, ngón tay thon dài trắng thuần đang cầm một chiếc dao nhỏ bằng bạc để cắt móng heo trên đĩa, động tác ưu nhã, tư thái xuất thần. Hắn thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nghe mấy người nói chuyện, sau đó phụ họa thêm vài câu, không biết hắn đã nói gì mà chọc cho mọi người cười to, chính hắn cũng cười, môi hồng răng trắng cảnh đẹp ý vui.
Du Thiên Linh liếm liếm môi: “Ban ngày ban mặt, cũng không thể cứ thế mà bá vương ngạnh thượng cung đi (cưỡng gian)?”
Du Tam: “A?”
Du Thiên Linh lại thấy Thời Hoài Kim lấy khăn lau tay, tự mình rót chén nước trà đưa lên miệng uống, ánh nước lưu lại trên môi một tầng sóng sánh, nàng nuốt ngụm nước miếng, lại nói: “Hắn không uống rượu, cũng không thể chuốc say rồi nâng vào phòng a.”
Du Tam: “A a?”
Du Thiên Linh xoay người lại, thở dài: “Có chút quá đột nhiên, mấy chuyện đó từ lúc trở về muội còn chưa có xem sách đâu, nếu lần đầu tiên đã để hắn khiếp sợ, chẳng phải sau này sẽ tổn hại ta đến uy danh của muội?”
Du Tam: “A a a?”
Lúc này Du Thiên Linh phát hỏa: “Huynh a cái gì ? Chủ ý đâu? Nói nửa ngày, huynh cũng không ra được nửa ý kiến hay? Nếu huynh là phó tướng của ta, một ngày ta sẽ đánh huynh tám lần!”
Lúc này Du Tam không a nữa, rụt rụt cổ, lại bày ra bộ dáng huynh trưởng uy nghiêm nói: “Thiên Linh, không phải tam ca nói muội, nam chưa cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-trieu-van-vo-toan-uu-phien/258655/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.