Khánh Như có chút rụt rè, thế nên nói chuyện không được lưu loát lắm. Con bé còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị Thế Thành ngắt lời: "Tớ cũng không giỏi làm quen, hay là cậu cho tớ xin số tài khoản để được biết họ tên của cậu nhé?"
Thấy thái độ của Thế Thành rất nhiệt tình, Khánh Như cũng tỏ ra thoải mái hơn, con bé bật cười, đùa lại với nó: "Muốn xin số tài khoản cũng được, nhưng muốn tạo ấn tượng tốt với tớ thì cậu phải tốn kha khá đấy."
"Cậu khỏi lo, số dư tài khoản của tớ đủ để nuôi cậu ăn sung mặc sướng cả đời mà."
Tấn Tài xua tay, trông có vẻ bất lực với Thế Thành: "Thôi đi ông tướng! Khánh Như là em họ của tao đấy."
"Thật á?" Thế Thành tỏ ra ngạc nhiên.
"Ừ, Như chuyển đến Hà Nội sống. Sắp tới cũng chuyển đến trường mình học nên tao mới bảo con bé đến làm quen với mọi người. Ai mà ngờ tận giờ này rồi nó mới đến."
"Xin lỗi, em bận dọn mấy đồ đạc linh tinh ở nhà mới nên mới đến trễ."
Sau màn chào hỏi, tôi và Khánh Như có nói chuyện với nhau vài câu. Như bằng tuổi chúng tôi, dù nổi tiếng nhưng không hề kiêu căng, tính cách khá dịu dàng và dễ gần. Nói chuyện một lúc, chúng tôi cùng nhau đi vào phòng karaoke riêng nhà Thế Thành. Tất cả đã về hết, chỉ còn tôi, Khánh Như, Tấn Tài, và một người nữa, mà người đó đương nhiên là Đình Phong rồi.
Tôi và Khánh Như ngồi cạnh nhau nói chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601364/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.