Lần trước, Thế Thành có ý mời tôi đi chơi nhưng bị từ chối, có vẻ như nó vẫn chưa từ bỏ ý định đó.
Tiến đến gần chỗ của tôi, giọng Hà Nội trầm ấm của nó vang lên: "Tối nay cậu đến dự sinh nhật tớ nhé?"
"Tối nay á? Gấp quá, tớ sợ không kịp chuẩn bị quà."
"Không sao, sự xuất hiện của cậu là vinh hạnh của tớ."
Nó ghé sát vào tai nói, hơi thở ấm áp phả vào bên má khiến tôi hơi co người lại: "Nói thật với cậu nhé, tớ chưa từng gặp cô gái nào giống cậu cả. Nhưng cậu đừng lo, tớ chỉ muốn kết bạn với cậu thôi, làm bạn với cậu thú vị mà."
Tôi không biết Thế Thành nói thế là có ý gì, qua loa cho qua chuyện: "Tớ cũng thấy cậu thú vị."
"Tối nay cậu phải đến đấy, lớp mình ai cũng đến dự nên không cần phải ngại."
Tôi là người làm gì cũng có sự tính toán, thế nên khi nhận được lời mời này, tôi không thể không phân tích xem tôi sẽ được gì hay mất gì. Với gia thế và sự khôn ngoan của Thế Thành, có thể nó sẽ giúp được tôi việc gì đó trong tương lai.
Hơn nữa, tôi cũng cần phải mở rộng mối quan hệ của mình. Vì sống mà không có mối quan hệ nào hữu ích thật sự rất thiệt thòi.
Cuối cùng, tôi không có chút chần chừ nào đáp lại:
"Cậu yên tâm, tớ sẽ sửa soạn thật xinh đẹp và đến đúng giờ."
Nó bật cười, chỉ ừ một tiếng rồi đút tay vào túi quần rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tren-troi/3601363/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.