Ôn Thư Ninh không hiểu gì hỏi: “Sao thế?” 
Ôn Tịch Viễn: “Gửi số điện thoại của tài xế qua cho em.” 
Ôn Thư Ninh: “Em muốn làm gì?” 
Ôn Tịch Viễn: “Chị không cần quan tâm, cứ gửi qua cho em là được.” 
Lại dặn dò thêm: “Chị và anh rể qua chỗ em ăn cơm đi. Em sẽ gọi cho tài xế trực tiếp đưa họ qua đây.” 
“……….” Ôn Thư Ninh bị làm cho mù mờ: “Không phải, tới nhà chị ăn không được sao? Rộng rãi thoáng mát còn chỗ em ở là chỗ nào chứ, qua bên đó chỉ thêm chật chội thôi.” 
Ôn Tịch Viễn: “Em thích những căn nhà nhỏ như thế này.” 
Ôn Thư Ninh: “…….” 
“Em cúp máy đây, nhớ gửi số điện thoại qua cho em.” Ôn Tịch Viễn nói, lại dặn dò thêm câu nữa: “Ăn mặc đơn giản một chút.” 
Ôn Thư Ninh: “………” 
Cô không hiểu tại sao Ôn Tịch Viễn lại còn quản chuyện ăn mặc của cô, cũng may là cô cũng không phải là người thích mua sắm hàng hiệu, chỉ trừ vài trường hợp công tác phải chú ý đến cách ăn mặc, ngoài ra bình thường cô vẫn ăn mặc thoải mái là chính, giá cả cũng tương đối bình thường. 
Không hiểu thì không hiểu, nhưng Ôn Thư Ninh vẫn nhanh chóng gửi số điện thoại của tài xế qua cho Ôn Tịch Viễn. 
Ôn Tịch Viễn gọi điện cho tài xế, báo địa chỉ, bảo anh ta đưa Hà Minh U và Lâm Sơ Diệp tới căn gác nhỏ. 
Tài xế này biết Ôn Tịch Viễn, thấy đã đến ngã tư đường, anh ta lập tức cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-khong-ai-biet-anh-thich-em/3092687/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.