Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll 
Lộc Hành Ngâm thu hồi tầm mắt, lật qua cuốn sổ mà cậu mang lên, mượn một cuốn sách hóa học của Thái Tĩnh đang ở gần đó, lật xem. 
Các học sinh phía dưới thấy cậu không nói gì, đều lập tức ngồi thẳng dậy, nhìn cậu đầy mong đợi. 
Mạnh Tòng Chu do dự nói: "Chắc không ổn đâu. Lộc Hành Ngâm vẫn còn bệnh, mọi người đều muốn sử dụng thời gian này để nghe giảng, nhưng cậu ấy cũng cần học mà." 
"Không có gì đâu." Lộc Hành Ngâm dừng lại một chút, "Thời gian chỉ có hai tiết, lúc sau...tổ khối hẳn sẽ giải quyết." 
Lộc Hành Ngâm liếc nhìn cuốn sách hóa học, điểm kiến thức mới gần nhất mà họ học bây giờ là hóa học hữu cơ, nhưng chỉ học mấy tiết đầu, tiến độ mới nhất là đến các phản ứng hữu cơ có mức độ không quá khó nhưng cần nhiều trí nhớ. 
Lộc Hành Ngâm nói: "Vậy thì để tôi... cho mọi người xem phương pháp học của tôi, được không?" 
Các học sinh bên dưới đưa mắt nhìn nhau, có người ngập ngừng nói đồng ý. Có người còn cảm thấy vô lý, phi thực tế, lắc đầu cười, trong mắt tràn đầy không tin tưởng. 
Cố Phóng Vi thay đổi tư thế ngồi khác, khoanh chân, cúi đầu nhìn một cuốn sách ở hộc bàn, dường như không còn chú ý đến động tĩnh trong lớp, cũng không có dấu hiệu nhúng tay vào. 
"Được rồi, được rồi!" Trần Viên Viên là người đầu tiên cổ vũ, cô nàng giơ tay đầu tiên hỏi: "Chúng ta đã đọc hết sách giáo khoa, cũng thuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-deu-cho-rang-toi-hoc-ngu/2505082/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.