Mộ Lâm Giang sợ phiền toái, nhưng Diệp Vân Chu không sợ, tự nhiên nói tiếp: “Mục đích của chúng ta không xung đột, đến khi trường câu không còn tác dụng nữa, ta sẽ cùng ngươi cho nó nổ luôn.”
“Trường câu canh phòng chắc chắn rất nghiêm mật, muốn trà trộn vào không đơn giản như vậy.” Mộ Lâm Giang thu thi thể vào túi càn khôn mang đi, vung tay áo khôi phục nguyên trạng hiện trường xung quanh, rồi nhíu mày nhìn về chỗ kết giới phía xa.
“Thế ngày trước ngươi đi vào kiểu gì?” Diệp Vân Chu tò mò hỏi.
“Dùng tiền mua vé đi cửa chính.” Mộ Lâm Giang qua loa nói, “Nhưng may mắn là bây giờ thái bình an yên, trường câu chỉ có thể ẩn náu trong góc tối, muốn đi vào e rằng phải qua con đường đặc thù.”
“Cứ khảo sát trước đã rồi tính, hơn nữa nếu quyển trục của Lăng Nhai thành định vị ở gần đây thì bất kể có phải trường câu hay không đều đáng để điều tra. Đây cũng là vì chính sự thôi, ngươi nên bỏ qua yêu ghét cá nhân.” Diệp Vân Chu cực kì cố chấp nhấn mạnh, tiên phong cất bước về phía kết giới, “Đã có người vào thì nhất định sẽ có người ra, chúng ta bắt một khán giả may mắn của trường câu, sau đó vừa đe dọa vừa dụ dỗ, không sợ không giành được phương pháp.”
Mộ Lâm Giang u ám hừ một tiếng, Diệp Vân Chu xuất ra bội kiếm bước lên, nhanh nhẹn xẹt qua khu rừng. Dưới chân Mộ Lâm Giang hiện lên một vòng trận đồ tím nhạt, hắn cầm ô bay giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-chi-co-ta-khong-so-phan-dien/2727579/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.