73.
Trời chiều đã dần ngả về đêm, gió thổi qua làm mặt hồ lăn tăn gợn sóng, mang theo mùi hoa sen nhàn nhạt quanh quẩn đâu đây, cũng khiến cho chiếc thuyền nhỏ vốn đang vội vàng lại trôi nhanh thêm một chút.
Gió mang theo hơi nước có chút lạnh, bàn tay mà Ngụy Vô Tiện đang nắm chặt lại nóng vô cùng, còn phủ một tầng mồ hôi mỏng nữa. Ngụy Vô Tiện quay sang trấn an:
"Lam Trạm, không sao đâu, ngươi đừng căng thẳng mà..."
Lam Vong Cơ gật đầu, tay lại siết chặt hơn. Ngụy Vô Tiện nói tiếp:
"Ta còn căng thẳng hơn ngươi đấy."
Lam Vong Cơ: "..."
Lúc này y mới nhận ra, không chỉ mình y mà tay Ngụy Vô Tiện cũng siết thật chặt, dùng sức không kém y chút nào. Khuôn mặt tuấn lãng cũng căng ra, mắt nhìn chằm chằm về hướng Liên Hoa Ổ. Y cũng không biết phải an ủi người khác ra sao, chỉ giơ cánh tay còn rảnh rỗi của mình lên xoa xoa mái tóc rối bời trong làn gió. Ngụy Vô Tiện quay đầu nhìn y, híp mắt lại dụi dụi đầu vào lòng bàn tay ấm áp kia, nét mặt cũng buông lỏng đôi chút.
Giang Trừng: "..."
Giang Trừng nói:
"Hai người các ngươi đủ rồi đấy! Thu liễm lại một chút thì chết người à?!"
Ngụy Vô Tiện dựa vào người Lam Vong Cơ, giơ ngón trỏ ra lắc lắc, hắn nói:
"Giang Trừng, người không hiểu loại tâm trạng này đâu."
Lam Vong Cơ đứng phía sau hắn lại còn trịnh trọng gật đầu một cái.
Giang Trừng hỏi:
"Ta không hiểu cái gì cơ?"
Ngụy Vô Tiện cảm thán:
"Cũng khó trách..."
Giang Trừng: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-chi-co-minh-ta-tin-rang-ta-co-vi-hon-the/1747118/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.