13.
Ngụy Vô Tiện lại bị phạt, lần này là do tiểu cổ bản Lam Vong Cơ kia tự mình trông coi.
Ngụy Vô Tiện cực kỳ uất ức, hắn thừa nhận hắn có lỗi, hắn sai, vì hắn tin lầm một người.
Nhiếp Hoài Tang dùng hai túi ớt tươi, còn không đủ cho hắn ăn một bữa, lừa gạt sự tin tưởng của hắn, đổi lại cho hắn một tháng diện bích ở Tàng Thư Các.
Ngụy Vô Tiện quệt miệng, cái mông nhích một chút lại nhích một chút, nhích đến bên cạnh người Lam Vong Cơ, khuỷu tay huých huých bả vai đối phương:
"Vong Cơ huynh?"
Lam Vong Cơ làm ra vẻ như không nghe thấy, hai người bọn họ đã là hôn phu hôn thê, xưng huynh gọi đệ quả thực không ổn, gọi tướng công xưng thiếp có vẻ càng không thỏa đáng hơn.
Ngụy Vô Tiện: "Vong Cơ?"
Vành tai Lam Vong Cơ ngay lập tức ửng đỏ, xưng hô như thế này lại quá mức thân mật.
Ngụy Vô Tiện: "Lam Vong Cơ!"
Lam Vong Cơ nhíu mày.
Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm!"
Lam Vong Cơ ngừng bút, ngẩng đầu nhìn Ngụy Vô Tiện, ánh mắt muốn hỏi hắn có chuyện gì cần tìm y.
Chỉ là, y rõ ràng đã đánh giá quá cao Ngụy Vô Tiện. Không phải ai cũng có thể giống như huynh trưởng của y, chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra trong lòng y đang nghĩ gì.
Y thấy Ngụy Vô Tiện ngay lập tức lùi về sau một bước, đề phòng nhìn y:
"Ngươi đừng có nhìn ta như vậy. Ta gọi ngươi là Vong Cơ ngươi không đáp lời, ta mới kêu tên ngươi. Ngươi nếu không hài lòng, vậy cứ việc gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-chi-co-minh-ta-tin-rang-ta-co-vi-hon-the/1747103/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.