Đèn trong phòng không bật. Chỉ nghe giọng Tang Mẫn:
"Chú Tiêu, quỳ xuống!"
Tiêu Phong quỳ xuống ngay. Hắn nói:
"Xin lỗi Mẫn Mẫn... Anh sai rồi!"
"Chú Tiêu, đứng dậy!"
Hắn ngay lập tức đứng dậy.
"Chi Tieu nham mat lai!"
Sau khi hắn nhắm mắt, đèn trong phòng ngủ đã được Tang Mẫn bật sáng.
Cô vòng ra phía sau bịt mắt hắn lại, cô thổi thổi vào tai hắn khiến cho hắn ngưa ngứa bật cười.
"Haha. Mẫn Mẫn tha mạng!"
Tưởng đầu Tang Mẫn dừng lại nhưng cô gái nhỏ vẫn tiếp tục thổi hơi. Không chịu nhột được, Tiêu Phong nắm lấy hai cổ tay cô. Hắn xoay người lại đối diện với Tang Mẫn.
"Em?"
"Thích không?"
Hắn hết sức ngạc nhiên bởi vì cô đang mặc một bộ váy ngủ màu đỏ đứng trước mặt hắn. Tim hắn đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Cái miệng hơi nhếch lên chậm rãi nói:
"Thích!"
Tang Mẫn nhúng vai một cái:
"Ố! Vậy được rồi! Để em đi thay ra!"
Lúc cô xoay người, Tiêu Phong níu lại cô kéo vào lòng hắn. Tay còn lại vòng qua phía sau ôm eo cô.
"Cho anh ngắm thêm một chút có được không?"
Tang Man lac dลื่น:
"Không đó là hình phạt của anh. Sinh nhật em mà dám về trế!"
"Vậy thì..."
Tiêu Phong nói xong vác ngược cô lên vai sau đó ném cô xuống chiếc giường nệm. Hắn đưa tay chọc lét Tang Mẫn.
Cô cười đến đau bụng:
"Thả em ra... Thả ra..."
Mà hình như cũng rất lâu rồi hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-con-yeu-chu-/3672111/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.