Thời giantrong những tháng ngày này trôi vùn vụt như bánh xe trượt dốc.Vở kịch mang tên “Cuộc đời” vẫn được trình diễn đều đặn theovòng tuần hoàn ngày và đêm. Vũ Phong – 1 diễn viên tài ba – luôn hoàn thành xuất sắc vai diễn khó khăn của mình, dù việc đánh đổi mỗi 1 nụ cười giả tạo là cảm giác đau đến mức không thể bật khóc… Mọi thứ xung quanh cũng dần đổi thay, ngày nắngnhẹ, ngày thì mưa lâm râm,…nhưng những nhân vật xoay quanh vởkịch ấy lại cảm thấy như mọi chuyện chỉ vừa xảy ra ngày hômqua thôi…
Cho đến 1 ngày…có thể gọi đó là ngày của “định mệnh”.
Các bạn vẫn còn nhớ khu rừng ma quái trong truyện cổ tích“Bạch Tuyết và bảy chú lùn” chứ? Tuấn đang lạc trong 1 khurừng u ám, đáng sợ không khác gì khu rừng ấy cả. Với dángngười cao to, anh phải liên tục khom lưng xuống, vừa chống trảlại những cành cây ma thuật cố bấu víu lấy anh; vừa gỡ từngnhánh dây leo chằn chịt để mở rộng đường đi. Bộ dạng Tuấntrông vô cùng gấp gáp, 1 vài vết xước rát bỏng ở tay cũngkhông làm anh phân tâm. Anh chỉ hướng đôi mắt về phía trước vàcố gắng đuổi theo cô gái trong chiếc váy trắng tinh khôi…
Khi thoát khỏi khu rừng ma quái, Tuấn đặt chân lên thảm cỏ xanh mướt mà lòng không khỏi ngỡ ngàng. Cảnh vật trước mắt lunglinh, huyền ảo đến mức khiến con người ta phải ngất ngây vìnó. Cơn mưa kim tuyến khẽ rơi rơi và bay lượn khắp bầu trờitrong xanh, cánh đồng cỏ mang màu xanh tươi sáng 1 cách kì lạ,nó trải dài dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-thay-tim-dinh-menh/2128010/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.