- Cậu và tôi nên kết thúc thôi…
Phong cảm thấy trái tim mình đau nhói như có ai đang ra sức bópnát nó vậy. Từng tế bào trong anh dần bị đông cứng lại bởi 1loại thuốc độc được bào chế tinh tế nhất, khiến cho người tađau đớn cùng cực nhưng không thể chết. Trong sự thổn thức kínđáo, anh muốn gặng hỏi lại Tuấn lời nói vừa rồi, nhưng môi anh không thể cử động được nữa…và trong phút giây ngắn ngủiấy…anh đã thấu hiểu như thế nào là sự chết lặng…!
Sau cùng, Tuấn phải là người lên tiếng phá vỡ bấu không khíngạt thở. Trong sự nghẹn ngào đến tận cùng đáy lòng, Tuấnđành phải nói ra những lời mà anh biết rằng sẽ gây ra nỗi đaukhôn cùng cho Phong, thậm chí anh cũng chẳng cam kết được rằngbản thân mình sẽ không hối hận nếu đưa ra quyết định đau lòngnày…Quyết định rằng cả 2 sẽ buông tay nhau và bước trên 2 conđường song song, khi ấy chỉ còn biết gửi nỗi nhớ nhung vàotừng cơn gió lạnh giá, mong sao nó sẽ mang chút hương thơm, chút hơi thở của người ấy đến bên mình…Tất cả sẽ chỉ còn lànhững hoài niệm của cảm xúc bồng bột; pha 1 chút điên rồthường thấy ở tuổi trẻ.
- Yêu nhau thì đã sao chứ? Xã hội khắc nghiệt này sẽ không bao giờ chấp nhận chúng ta. Chúng ta không thể vô tư sống hạnhphúc bên nhau cho đến hết cuộc đời được. Nhưng tôi phải nói 1điều, Phong à…cậu là 1 ngôi sao thật sự! Cậu không biết mìnhtuyệt vời như thế nào khi ở trên sân khấu đâu, cách cậu cười,cậu hát và múa may trên đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-thay-tim-dinh-menh/2128001/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.