Lâm khẽchau mày, nhưng lại nhẹ nhàng đặt điếu thuốc trở lại vào trong bao – 1 hành động rất quen thuộc mỗi khi anh muốn kiềm chế cơngiận với cô. Lâm lúc nào cũng vậy, luôn đối xử ân cần, dịudàng với Thái Hà, như cái cách 1 quý ông nâng niu viên pha lêtuyệt hảo, vì ông sợ chỉ cần bất cẩn 1 tý, là viên pha lê ấysẽ vỡ tan tành. Nhưng Lâm đâu biết rằng, trái tim của Hà đã tan nát từ rất lâu rồi…Những yêu thương đậm sâu dần cuốn trôi theohoài niệm, những cảm xúc thơ ngây, bồi hồi dần chết theo nămtháng và cả sự căm ghét số phận trong cô ngày càng chồng chất đến mức không thể nào cứu vãn được nữa. Định mệnh bắt côphải liên tục chứng kiến những đôi uyên ương hạnh phúc sánh đôibên nhau, trong khi lại đành đoạn cướp đi người con trai mà cô yêu thương tha thiết…vì thế cô cảm thấy mình bị ngược đãi bởi số phận, cô phải lật ngược ván cờ đã thua cuộc và nhất quyếtphải giành lại những gì đã mất!
Sau 1 tiếng thở dài đến não lòng, Hà vụng về quệt ngang dòngnước mắt, khiến maxcara lem luốc ra ngoài và chán nản nói:
- Trông tôi thê thảm quá phải không?
- Em về nhà đi. – Lâm đáp gọn
- Anh thôi cái giọng ra lệnh ấy với tôi đi – Hà gắt gỏng – anh là cái gì của tôi chứ?!
Lâm chau mày hết cỡ vẻ rất giận dữ, nhưng lại cố kìm chế vìsợ mình sẽ làm tổn thương Thái Hà. Khi anh vô tình liếc mắtxuống chiếc bàn vương vãi tàn thuốc lá, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-thay-tim-dinh-menh/2127999/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.