Phongngồi co ro trong bụi cây, mặt nhăn nhó khó chịu vì làn da nhạy cảm củaanh cứ bị đám lá cây cọ xát vào. Bỗng, tiếng sột soạt từ bụi cây khiếnPhong giật bắn mình, ngỡ là Lâm, anh mừng rỡ xoay người lại thì...
" Anh Hề ở đây nè tụi bây! Rõ ràng tao nghe có giọng nói ở đây mà!!!".Gương mặt hớn hở của cô bé fan cuồng như thổi ra 1 đám mây đen u ám trên đầu Phong. Thấy các cô gái từ đằng xa đang tức tốc lao đến, Phong đànhphải cắn răn bỏ chạy tiếp. 1 hồi sau, anh tạm dừng ở vòng quay ngựa gỗ,tay ôm ngực thở lấy thở để, mắt thì láo liên để dò tìm các cô gái đángsợ đó, mà lạ thật, vừa lúc nãy còn la hét ở phía sau lưng anh, vậy màgiờ đây lại biến đi đâu mất...lẽ nào...
Phong giật thót tim khi có 1 bàn tay vội bịt kín miệng anh và kéo anhvào chỗ khuất, sau vòng quay ngựa gỗ. Đến lúc này thì Phong bắt đầu hốihận vì đã quyết định rời khỏi nhà vào ngày hôm nay, xui xẻo khủng khiếp! Hết 1 đám con gái điên rồ, lại đến kẻ biến thái nào đó đang cố ngănkhông cho anh kêu cứu. Nhưng...chủ nhân của bàn tay ấm áp ấy bỗng khiếnanh an tâm khi cất lên giọng nói quen thuộc, thậm chí là rất thânthương...:
- Im lặng nào, đám con gái ấy sắp chạy sang con đường trước mặt đấy.
- Ư...ư... - Phong cố gắng gỡ tay anh chàng đó khỏi miệng, nhưng sức khỏe anh lại không cho phép...
Rồi Phong liền im bặt khi trông thấy các cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-thay-tim-dinh-menh/2127998/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.