Tôi cònđang phiền não suy nghĩ phải tìm biện pháp gì để hỏi thăm chút tin tức, kết quảlà ngày hôm sau, Hạ Ngữ Băng đã tự mình tới chỗ tôi trước.
Cô ấyvẫn ung dung tự nhiên như từ trước đến giờ, quan tâm hỏi tôi một vài vấn đềtrong sinh hoạt hàng ngày, bỗng nhiên, chủ đề thay đổi: “Ngày tuyết tan rấtlạnh, cô nương cũng không nên say mê ánh trăng đẹp, buổi tối ra ngoài rất lạnhđấy.”
Lúc đó,tôi lập tức cảm nhận được một luồng khí lạnh từ dưới chân len lỏi lên tận đỉnhđầu, nghĩ thầm Hạ cô cô này thật sự lợi hại.
Cô gáinày, một đường đi qua gió tanh mưa máu, chính quyền thuyên chuyển vẫn sừng sữngkhông đổ, thái hậu trọng bệnh, một mình lo liệu cho cả vạn người trong hậucung. Thâm trầm cơ trí, biết nặng biết nhẹ, tâm tư kín đáo, trấn tĩnh ung dung,tuy lúc nào cũng thể hiện sự ấm áp, uyển chuyển nhưng trong đó luôn có một loạikhí thế mơ hồ. Thật là một cô gái hiếm thấy.
Tôingượng ngùng, không biết phải nói gì. Hạ Ngữ Băng lại cười rạng rỡ như nắngxuân: “Cô nương hẳn đã lo lắng cả một đêm rồi, chi bằng đi nói vài câu với bệhạ đi.”
Tôimừng rỡ, vội vàng cảm ơn cô ấy rồi chạy ra ngoài.
Da LuậtTrác biết vì sao tôi tới, đi thẳng vào vấn đề: “Ngươi đại khái đã biết vềchuyện bạo loạn rồi?”
Tôi gậtđầu: “Nhưng chỉ là đại khái thôi.” Năm ngoái, khi nạn châu chấu đi qua, tôi đãđoán rằng đầu xuân năm nay sẽ có nạn đói, chỉ không ngờ rằng sẽ nghiêm trọngđến mức nạn dân khởi nghĩa. Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903817/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.