ThiênHương lâu nằm trên con đường sầm uất của kinh thành, là một tòa nhà bốn tầng,mái cong, tường cao, to lớn khí thế, thực khách lui tới đi xe ngựa hoa lệ, áomũ chỉnh tề, thật không hổ là “kinh đô đệ nhất tửu lâu”.
TạChiêu Anh dẫn tôi đi vào, tiểu nhị vừa nhìn thấy anh ta đã tươi cười chào đón:“A, đây chẳng phải nhị gia sao? Đã lâu không thấy ngài tới, mời lên lầu.”
TạChiêu Anh quen đường, phất vạt áo đi lên lầu.
Ngồixuống một phòng nhìn ra đường lớn, Tạ Chiêu Anh mở thực đơn, bắt đầu đọc: “Gànấu nấm, củ từ nhồi anh đào, vịt xào hải sâm, nấm nướng, đậu sốt, rau trộn…”
Tôi vộivàng kêu ngừng ngừng ngừng: “Chúng ta chỉ có hai người, hai món mặn, một mónchay, một món canh là đủ rồi.”
TạChiêu Anh hiển nhiên rất hào phóng, bất mãn nói: “Không phải chỉ vài món ănthôi sao, nhị ca của muội vẫn đủ tiền trả.”
Chạybàn ở bên cạnh cũng lập tức cũng xen miệng: “Nhị gia ra tay đều có tiếng hàophóng. Lần trước vung tiền độc chiếm hoa khôi của Quỳnh Tụy lâu, ngay cả Triệutiểu hầu gia cũng chỉ có thể đứng bên nuốt nước miếng.”
Tôitrừng mắt nhìn Tạ Chiêu Anh đang đắc ý dào dạt, không hề có ý kính nể, chỉ cảmthấy đáng thương thay cho Tạ thái phó. Một phần tử trí thức cấp cao như ông ấychẳng biết phải làm thế nào mới cung cấp đủ cho một đứa con trai ăn tàn phá hạinhư thế này, chẳng trách ông ấy muốn đưa con gái rượu vào cung.
Tôihỏi: “Triệu tiểu hầu gia là ai?”
TạChiêu Anh cười nói: “Triệu Sách, cháu trai của hoàng hậu. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/100260/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.