Nếu đãtới lễ mừng năm mới, đương nhiên người một nhà phải đoàn tụ.
Ở đây,tôi muốn bổ sung một chút về nhân vật chưa lên sân khấu ở đoạn trước, anh haicủa Tạ Chiêu Hoa, Tạ Chiêu Anh.
Anhchàng đẹp trai nghìn người kêu gọi mới chịu lên sàn cũng không phải một kẻ sắcmặt tái nhợt, èo uột yếu ớt, chân nhũn thể hư, ánh mắt khinh người như tôitưởng tượng. Ngược lại, cậu hai nhà họ Tạ mặt mày sáng sủa, tinh thần sángláng, ánh mắt sắc bén, không chỉ như vậy, còn có võ công cao cường. Vì sao tôinhận xét như vậy, chuyện này phải xem lại tình huống bất bình thường lần đầutiên tôi gặp anh ta.
Đó làmột đêm trời tối đen như mực, mấy cơn gió vù vù thổi. Cơm tối hôm đó, tôi uốngmấy chén rượu hoa quế do chính Tạ Chiêu Kha ủ - cô nàng này đúng là không íttài lẻ, tới hiện đại cũng không lo không tìm được cơm ăn – sau khi đi ngủ chưalâu, tôi buồn tè nên tỉnh dậy.
VânHương ngủ rất say ở gian ngoài, tôi không đánh thức cô ấy, tự mình đứng dậy tớinhà xí – ngồi bô.
Đươngnhiên, Tạ Chiêu Anh không phải xuất hiện vào lúc này.
Sau khigiải quyết xong vấn đề cá nhân, tôi định rửa tay theo thói quen, lúc này mớiphát hiện trong phòng không có nước. Trình độ cuồng sạch sẽ của người học ykhông giống người bình thường, bây giờ tôi không rửa tay nhất định sẽ không ngủyên, vì vậy, tôi khoác một cái áo lên người, lặng lẽ ra ngoài tìm nước.
Ban đêmthời cổ không sáng sủa như thành phố, tôi sờ soạng đi về phía phòng bếp, tronggió lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/100258/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.