Kỷ ba không hề tức giận, trầm mặc hai giây sau mới nói: "Tiểu Tầm hiện tại tâm tình thế nào?"
"Em ấy hiện tại rất tốt." Giang Mính nghiêng đầu liếc mắt nhìn Kỷ Tầm đang gặm củ khoai nướng thứ hai, nói: "Kỷ thúc thúc, tôi cùng với ngài nói thật. Tôi liều lĩnh đưa chính mình vào thế nguy hiểm đem Tiểu Tầm trả cho các người kỳ thực chỉ có hai nguyên nhân. Một là Kỷ gia gia bởi vì Tiểu Tầm mất tích mà sinh bệnh, hai là bởi vì, Tiểu Tầm là cần ở cạnh người nhà. Em ấy có một quãng thời gian bởi vì mình không có người thân mà hoài nghi bản thân. Về mặc tình cảm tuy rằng luôn ỷ lại tôi, nhưng mà trong tiềm thức vẫn cần người thân làm bạn. Mà điểm này tôi vĩnh viễn không có cách thay thế."
"Tôi biết các người sốt ruột, cũng rất rõ các người đối với tôi đề phòng cùng lo lắng. Kỷ thúc thúc, lúc tôi đem Tiểu Tầm trả cho các người, em ấy đã ở bên cạnh tôi ba tháng. Hi vọng các người rõ ràng, nếu như tôi thật sự muốn thương tổn Kỷ Tầm, căn bản không có khả năng để cho các người tìm thấy được em ấy. Mà tôi đưa Tiểu Tầm trả cho các người, tức là hi vọng Kỷ gia gia bệnh có thể tốt lên, cũng là vì để cho Tiểu Tầm có lòng vui vẻ. Em ấy vẫn là bệnh nhân, tôi nghĩ mọi chuyện trước tiên nên thuận theo ý của Tiểu Tầm đi."
"Nhưng tôi đưa em ấy trở về đã hơn một tuần lễ, đều đã gầy đi trông thấy. Các người cũng đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-phe-dung-sua-bo/1732521/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.