Chuông điện thoại di động bị nhấn chìm trong âm nhạc điên cuồng, mãi đến tận bởi vì chấn động rơi xuống đất, Trang Dịch bên cạnh mới phát hiện điện thoại di động củ Giang Mính có đang reo.
Tiếng nhạc quán bar ồn đến đinh tai, tiếng chuông điện thoại reo không ai biết được, đối với mọt người uống say mà nói thì chẳng có tác dụng gì.
"Giang tiên sinh? Giang tiên sinh?" Trang Dịch nhặt lên điện thoại lên vỗ vai Giang Mính.
Giang Mính vẫn còn đang rót rượu vào trong ly, lắc ly một vòng sau đó uống cạn. Hắn mấy ngày nay tỉnh rồi lại say, say rồi lại tỉnh, dựa vào rượu cồn chịu đựng
Chuyện của công ty bị hắn bỏ phế, rất nhiều điện thoại đều bị cúp, lần này với hắn mà nói cũng sẽ không ngoại lệ.
Hắn không có phản ứng chút nào.
Điện thoại di động vẫn luôn vang, Trang Dịch mới vừa liếc mắt nhìn, cùng một số gọi liền hai mươi mấy cuộc. Cậu sợ là thật có chuyện gì gấp, chỉ có thể chính mình trước tiên nghe trước.
"Alo?"
Bên kia truyền tới âm thanh sốt ruột: "Giang Mính! Tiểu Tầm có phải là đi tìm ngươi?"
Trang Dịch bị hỏi đến không hiểu chuyện gì, cậu liếc mắt nhìn đến Giang Mính vẫn còn đang đổ từng ly rượu vào miệng. Nhớ tới mấy ngày trước Giang Mính còn dừng lại mọi chuyện đến ở Kỷ Gia chỉ có thể trả lời đến: "Giang tiên sinh hiện tại không tiện nhận điện thoại..."
"Cậu để cho hắn nhận điện thoại!!" Đối phương xen lời: "Tiểu Tầm một mình chạy ra ngoài! Nó chạy ra ngoài hắn có biết hay không!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-phe-dung-sua-bo/1732520/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.