"Não bị thương tổn, ai cũng không thể dám chắc?" Lương Duy áy náy mà nói: "Là tôi quá chủ quan."
"Đi bệnh viện làm kiểm tra toàn diện, bằng không bệnh tình xấu đi, thần tiên cũng cứu không được!"
Giang Mính chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, khó thở.
Cả người hắn đều bị tự trách nhấn chìm. Thời điểm đến thời khắc này hắn mới ý thức được, an nhàn trãi qua cuộc sống với Kỷ Tầm mà nói là trí mạng.
Là hắn ích kỷ đem Kỷ Tầm đặt vào tình thế như hiện tại, mà chính hắn lại sa vào tình ái cùng với Kỷ Tầm.
Hắn yêu thích Kỷ Tầm của hiện tại, ngây thơ đơn thuần, không buồn không lo.
Giang Mính có thể ở trên người cậu tìm được chút vui sướng cùng ôn nhu, lại chưa bao giờ từng nghĩ vui sướng này có thể là muốn Kỷ Tầm đánh đổi trả giá cực đắt.
Một khắc cũng không dám trì hoãn.
Hắn nhanh chóng sai Trung thúc liên lạc đến bệnh viện tốt nhất, tận lực đem mọi biện pháp bảo mật đến tận cùng.
Mà chính hắn cũng rõ ràng, những thứ này đều là lừa mình dối người. Một khi Kỷ Tầm rời khỏi nơi này, cậu liền không chỉ thuộc về một mình Giang Mính hắn nữa.
Nhưng hắn không có biện pháp nào khác, hắn không thể lấy sinh mệnh của Kỷ Tầm ra mạo hiểm.
Thời điểm Kỷ Tầm tỉnh lại, phát hiện trước mắt sự vật đều thập phần xa lạ.
Trần nhà là màu trắng, không có đèn trần ấm cúng, vách tường cũng là màu trắng, những thứ trang trí ở nhà đều không giống.
Cậu rất sợ.
Nhưng rất nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-phe-dung-sua-bo/1732513/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.