🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tháng bảy mười bảy.



——————–



Doe về nhà lúc mười một rưỡi. Tôi đã bắt đầu lo từ sáu giờ, bắt đầu đi tới đi lui và cứ mỗi ba mươi giây lại ngóng ra hành lang từ bảy giờ, bắt đầu hốt hoảng từ tám giờ. Ghì chặt điện thoại trong tay, tôi đang bấm 911 thì cửa mở và nó chậm rãi lê vào phòng. Nó quay lưng về phía tôi để kéo khóa cửa. Lưng nó cứng đờ, kéo căng lần áo khoác.



“Chúa ơi, Doe.” Tôi cúp máy.



Nó không nói gì. Tay nó mân mê lỗ khóa, hết đóng lại mở lại đóng lại mở.



“Cậu đi tha ma ở xó xỉnh nào vậy?”



Không nói gì.



“Đừng nói là cậu vào thị trấn nghe, Doe.”



Nó ngồi xuống giường, nhìn tôi. Mắt nó ngấn nước. “Xin lỗi.” Nó nói, giọng nhỏ xíu, nghèn nghẹn, lửng lơ giữa tiếng thì thầm và tiếng trò chuyện thản nhiên như thường. Môi nó run run rồi nó úp mặt vào tay, vào đầu gối mà khóc. Tôi chưa thấy Doe khóc bao giờ. Tôi chưa thấy nó khóc bao giờ và chưa thấy ai khác ngoài tôi khóc bao giờ. Mà đã lâu lắm rồi tôi không khóc.



Tôi ngồi xuống bên cạnh, chạm khẽ vào lưng nó; xương vai và xương sống và xương sườn của nó áp vào tay tôi, run lẩy bẩy. Khi tôi khóc, mẹ tôi thường làm vậy, đã lâu lắm rồi vào một mùa đông Alaska. Cảnh này tôi đã thấy. Ngày mai rồi nó sẽ lả người trên bồn rửa mặt, khạc ra dịch trắng và máu đỏ và đờm vàng trong cổ họng.



“Muốn tôi đưa cậu đi bệnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-phe-den/1963925/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cà Phê Đen
Chương 2: Cà phê decaf*
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.