Tuy rằng mấy lời bác gái kia đều là nói bậy, nhưng sau khi ra ngoài thì quả nhiên tâm trạng của Mạnh Giản đã tốt lên rất nhiều, quả nhiên là cô vẫn muốn tìm người nói chuyện cùng, tuy rằng chỉ nói mấy lời nhảm nhí nhưng ít nhất vẫn có thể thả lỏng tâm tình!
Mạnh Giản mua một cây kem, vừa đi dạo vừa ăn thì Chu Chiêu gọi điện tới.
"Đang ở đâu?"
"Lang thang trên đường thôi!"
"Địa chỉ"
...
Mạnh Giản cảm thấy Chu Chiêu chắc chắn là gặp phải chuyện phiền phức, nếu không thì tại sao đêm giao thừa không ở nhà vui vẻ mà tìm đến cô làm gì chứ? Khi lên xe, quả nhiên không ngoài dự liệu, mặt anh đen ngang với đáy nồi rồi.
"Anh lại làm sao?"
Chu Chiêu giẫm mạnh chân ga, chiếc xe màu xám bạc phóng đi tạo thành một vệt sáng trên đường.
"Từ Nhứ đến nhà chúc tết."
Mạnh Giản tiếp tục gặm nốt cây kem ốc quế, "Vậy à?"
"Ông đây lười nhìn vào cái bộ dạng giả tạo của cô ta!"
"Cho nên anh liền ra đây thì tôi đi lêu lổng à?" Mạnh Giản chép miệng một cái, từ ngăn nhỏ lấy ra một tờ giấy lau tay.
Chu Chiêu bực bội thực sự, nhìn Mạnh Giản liếc mắt một cái: "Tết nhất mà sao cô cũng chỉ có một mình?"
"Tôi ở một mình không phải là chuyện bình thường sao, Sanh Sanh quay trở lại phòng thí nghiệm ở trường học, một mình tôi thì có thể đi đâu đây? Nhưng Chu đại thiếu gia như anh đây xung quanh lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-o-trong-noi/3348801/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.