Sáng hôm sau khi Mạnh Giản vừa tỉnh, Chu Minh Thân liền cho cô một cái hôn chào buổi sáng. Mạnh Giản khó có được dịp chủ động ôm cổ anh đáp lại nụ hôn sâu, làm cho Chu Minh Thân thiếu chút nữa thì trễ giờ đi làm.
Đồ tự mãn! Em còn chưa đánh răng, thối chết anh đi! Cô nghiến răng độc ác nghĩ.
Chu Minh Thân lại không biết được suy nghĩ đó của cô, từ trong ví lấy ra một tấm thẻ đặt ở đầu giường, "Về sau nếu muốn mua thứ gì thì cứ quẹt tấm thẻ này!"
Mạnh Giản nhíu mày, mạnh tay vậy sao!
"Thế nào? Xem ra tối qua Chu tổng rất hài lòng?" Mạnh Giản nhướng mày, đôi mắt quyến rũ.
Chu Minh Thân hít một hơi, đem cô bế lên hung hăng xoa bóp cô một phen: "Buổi tối trở về sẽ khiến em hài lòng!"
Anh buông lời tàn nhẫn rồi liền mở cửa rời đi, hại Mạnh Giản cứ như đấm vào bông một cái, thật nhàm chán. Cô bĩu môi, cầm lấy tấm thẻ mà Chu Minh Thân để lại, dùng hay không dùng đây? Nếu dùng rồi thì có được tính là mượn không? Cô thầm nghĩ trong lòng.
Gần đến dịp Tết, Hà Kỳ mời bạn bè cùng đến ngôi nhà mà cô thuê để cùng ăn bữa cơm đoàn viên, dặn dò riêng với Mạnh Giản rằng cô cũng có thể dẫn theo em trai. Mạnh Giản cười, cho dù không nói thì cô cũng sẽ dẫn theo Mạnh Sanh, loại dịp ăn nhờ uống chực thế này sao có thể chỉ đi một mình chứ?
Cô dẫn Mạnh Sanh đi mua nguyên liệu nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-o-trong-noi/3348800/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.