Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Thanh giọng trầm trầm vừa vang lên, Chử Thư Mặc cứ như thể đánh tiết gà, dựng cả người dậy, giãy giụa đẩy Ngu Uyên ra, còn ôm lấy cái mông nhỏ của mình xoay đúng một vòng trong lòng bàn tay Ngu Uyên, nét mặt già nua đỏ ửng, thầm nghĩ không biết phải làm gì bây giờ.
Dù sao bị chồng trước xoa bụng hình như không được tốt cho lắm.
Nhưng Chử Thư Mặc xoay người rồi, lại phải đối mặt với góc đứng của Mắt Kính, và những người khác nghe tin nên tới hóng hớt.
Tình trạng của Mắt Kính không khác gì so với lúc Da Đen rời đi, đôi mắt dại ra ngồi dưới đất, trong tay còn đang cầm một chiếc khăn tay màu trắng. Ficker lại đối mặt với cậu, anh ta vẫn còn đang khoanh tay đứng im nhìn trò vui kia kìa.
“Mắt Kính?” Vừa nhìn thấy dáng vẻ kia của Mắt Kính, Chử Thư Mặc nháy mắt hoàn hồn, bụng nhỏ cũng không thèm che, quýnh quáng muốn tiến lên phía trước. Giãy giụa từ trên tay Ngu Uyên xuống, cậu lo lắng hỏi: “Mắt Kính, Mắt Kính làm sao vậy?”
Lời này Chử Thư Mặc hỏi Da Đen đứng cách đó không xa, Da Đen luống cuống tay chân, ánh mắt như thể muốn nói lại thôi nhìn Mắt Kính.
Mắt Kính nghe thấy tiếng của Chử Thư Mặc, cậu ta quay lại nhìn, chỉ là vẻ mặt vẫn cứ đờ đẫn như vậy thôi.
Chử Thư Mặc vỗ vỗ tay Ngu Uyên, thấy hắn chẳng có hành động gì, cậu lại vỗ, người này còn chẳng thèm nhúc nhích. Chử Thư Mặc nóng nảy, nghiêng đầu tức giận cùng Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883880/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.