Chương 47: Sợ vợ
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Hạ Doanh nghe vậy, trong lòng vừa đau, vừa tủi, hỏi ngược lại: “Nàng cũng biết trẫm là Hoàng thượng ư? Nàng thử nhìn xem, trẫm có còn chút dáng vẻ nào của Hoàng thượng không? Phải, giữa chúng ta đúng là không bình đẳng, nhưng chính là vì nàng ở trên cao cao tại thượng, còn ta chỉ biết ngước lên chờ nàng rủ lòng thương xót.”
Hắn xúc động đến mức quên cả xưng “trẫm”, buột miệng nói “ta”.
Tang Yên không để tâm đến chi tiết nhỏ này, tỉnh táo đáp lại: “Không. Là vì Hoàng thượng thích ta, nên mới nâng ta lên cao. Một khi ngài không còn thích nữa, ai biết ta sẽ ngã t.h.ả.m đến mức nào?”
Càng leo cao, ngã càng đau.
Tình yêu của đế vương, chẳng khác gì múa trên lưỡi dao, vừa rực rỡ, vừa trí mạng.
Không…
Bây giờ đã đủ để nàng cảm thấy đau rồi.
“Hoàng thượng, nếu ngài muốn ta nói rằng ta thích ngài, thì được, ta thừa nhận, ta thích ngài. Nhưng thích, không phải là tất cả. Cuộc đời còn nhiều điều đáng để theo đuổi hơn là tình yêu. Ngài nên suy nghĩ kỹ đi.”
Dứt lời, nàng quay người rời đi.
Hạ Doanh vẫn còn đắm chìm trong khoảnh khắc nàng nói thích mình, giọng vui hẳn lên: “Vừa rồi nàng nói thích ta, có đúng không?”
Hắn đuổi theo, nắm lấy tay nàng.
Tang Yên vội giật ra, cau mày: “Hoàng thượng chỉ nghe được mỗi câu đó à?”
Hắn gật đầu, nghiêm túc đến buồn cười: “Ừ. Nàng còn nói gì nưax sao? Có gì quan trọng hơn câu đó không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800161/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.