Chương 46: Thừa nhận
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Hạ Doanh rời đi.
Chỉ ném lại một câu: “Nàng ở đây tự xét lại mình đi.”
Nghe đến câu đó, Tang Yên bỗng nhớ tới lần trước.
Khi ấy, hắn cũng nói với nàng như vậy.
Sau đó, truyền ra tin nàng thất sủng, lại bị Tang Nhược Thủy hãm hại, chịu không ít khổ.
Lần này, hắn lại bảo nàng tự xét.
Tang Yên thật sự đã tự xét lại, cảm thấy bản thân và hắn như đang mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn: hắn càng đuổi gấp, nàng càng cảm thấy nguy hiểm, càng thấy bất an.
Tình yêu của hoàng đế, quá mãnh liệt, quá rực cháy.
Nhưng loại tình yêu ấy . . . vốn chẳng dài lâu. Giống như pháo hoa, rực rỡ đến choáng ngợp, rồi tan biến chỉ như một giấc mộng.
Vậy thì, nàng có lỗi gì chứ? Nàng không tham phú quý, chẳng cầu quyền lực, từ đầu đến cuối, chỉ muốn sống yên ổn như một con cá mặn mà thôi.
Bọn họ tam quan bất đồng đến thế. . . hắn cần gì phải đến quấy nhiễu sự bình yên của nàng?
Tang Yên tự ngẫm một hồi, vẫn thấy mình chẳng có gì sai, thế là dứt khoát khỏi cần phản tỉnh nữa, nằm ườn ra làm cá mặn cho xong.
Haizz, tình ái gì đó, quả nhiên chỉ làm người ta phiền lòng.
Chẳng trách trên mạng lại nói: yêu đương thì có trăm ngàn nỗi phiền, còn không yêu thì chỉ có một nỗi phiền là *thỉnh thoảng lại muốn yêu*.
Quả thật là chân lý mà!
*
Ngự thư phòng.
Các quan viên thuộc Công bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800160/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.