Chương 37: Thất sủng
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
“Muội bảo ta đi nhận tội, thì cũng phải nghĩ xem, ta phạm tội gì đã chứ? Không thì đứng trước Hoàng thượng, nói chẳng ra đâu vào đâu, e lại càng bị trách thêm.”
Tang Yên viện cớ nói dối để đuổi khéo: “Muội về đi, ta vẫn đang tự kiểm điểm đây.”
Tang Nhược Thủy không biết nội tình, nhưng cũng không tán thành: “Tỷ đừng có chấp nhặt như vậy chứ! Hoàng thượng bảo tỷ suy nghĩ lại, chứ không phải thật sự muốn tỷ nghĩ xem mình sai ở đâu. Nếu tỷ thật sự ngồi đó mà nghĩ, thế thì ngốc quá rồi. Nghe muội đi, tỷ chỉ cần đến trước mặt Hoàng thượng, nhận sai mấy câu, nói vài lời mềm mỏng, Hoàng thượng chắc chắn sẽ nguôi giận thôi.”
“Thì ra là vậy à.”
Tang Yên tỏ vẻ như vừa bừng tỉnh, cảm kích nói: “Được rồi, cảm ơn muội. Ta biết phải làm sao rồi.”
Nàng nói thế để tiễn Tang Nhược Thủy đi, rồi quay lại trong điện tiếp tục. . . ngủ.
Tang Nhược Thủy tưởng rằng Tang Yên nói vậy là để chuẩn bị đi thỉnh tội trước mặt Hoàng đế.
Ai ngờ nàng sai người theo dõi điện bên, lại thấy Tang Yên vẫn nằm ngủ ngon như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nàng ta nhịn đến tối, vẫn chẳng thấy nàng có động tĩnh gì, tức đến mức mất ngủ cả đêm.
Sáng hôm sau, nàng ta lại sai người đi thăm dò nhìn chằm chằm động tinh của Tang Yên, nhưng vẫn thế, Tang Yên chẳng làm gì ngoài ăn với ngủ, không có ý định đi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800151/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.