Chương 36: Buông thả
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Ôi chao.
Giữa đêm không ngủ còn đi ngắm hoa gì chứ!
Tang Yên thở dài, miễn cưỡng đi theo.
Trong ngự hoa viên, hai mươi mấy thái giám vây thành vòng tròn, mỗi người cầm một viên dạ minh châu to tròn sáng rực.
Ánh ngọc chiếu tỏa, rực rỡ như ban ngày.
Tang Yên đến nơi, trông cảnh tượng ấy mà ngẩn ngơ: Trời ơi, đẹp quá đi mất.
Ánh sáng dịu trong, gió khẽ lay cành, hoa quỳnh rung rinh như tiên nữ múa dưới trăng.
“Tham kiến Hoàng thượng. . .”
Nàng khẽ vén váy, khom người hành lễ.
Hạ Doanh phất tay, chỉ vào đóa quỳnh đang nở rộ, ánh mắt dịu dàng chứa đầy ý cười: “Hoa quỳnh chỉ nở trong chốc lát, nhưng khoảnh khắc trẫm cùng nàng ngắm nó lại là vĩnh hằng.”
Tang Yên: “. . .”
Xác định rồi, vị Hoàng đế này chính là máy sản xuất thính!
“Đa tạ Hoàng thượng. Quả thật rất đẹp.”
Nhìn cảnh đêm mỹ lệ, lại bắt gặp ánh mắt thâm tình của hắn, nàng thật sự không nỡ phá tan bầu không khí này.
Cảm động nhiều, liệu có thể sinh ra tình chăng? Thấm thoắt đã hơn nửa năm kể từ khi nàng xuyên tới đây, người khiến nàng rung động đến thế, cũng chỉ có hắn.
Sao hắn lại là Hoàng đế nhỉ?
Nếu hắn không phải Hoàng đế, có lẽ nàng sẽ đủ can đảm buông thả một lần.
“Nàng đang nghĩ gì?”
Giọng nói trầm thấp vang bên tai.
Tang Yên quay đầu nhìn hắn, cố ý nói: “Thần thiếp đang nghĩ, nếu Hoàng thượng chịu gần nữ sắc, e hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800150/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.