Chương 7: Mộng đẹp
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Nguyệt Tang điện.
Tàng Nhược Thủy bệnh rồi.
Nàng ta nằm trên giường, gương mặt kiều diễm nhưng làn da lại trắng đến tái nhợt, đôi môi khô nứt, không ngừng ho khan, ánh mắt u sầu nhìn ra ngoài điện, yếu ớt hỏi: “Hoàng thượng có đến không?"
Trong điện, toàn bộ cung nữ thái giám đều quỳ rạp xuống, không ai dám lên tiếng.
Hoàng thượng vẫn chưa tới.
Từ hôm đó rời đi, người chưa hề quay lại.
Nếu là trước kia, chuyện Hoàng đế không vào hậu cung cũng không có gì lạ.
Nhưng hiện tại không giống như xưa nữa, đêm nào người cũng ghé U Lan hiên.
Tuy Hương Tú đã phái người dò hỏi, biết được Hoàng thượng chưa thực sự sủng hạnh Lan tần, nhưng chỉ nhờ vào “chưa sủng” mà đã thăng liền hai cấp, từ Lan tần lên Lan quý phi, đã khiến nàng ta ghen tị đến phát điên.
Tang Nhược Thủy và Chu Tĩnh Lan cùng nhập cung một đợt, khi còn ở khuê phòng đã không hợp, sao có thể trơ mắt nhìn nàng kia một bước lên mây? Huống hồ, hiện tại là “chưa sủng”, nhưng nếu thật sự được sủng hạnh, thì mọi thứ đã quá muộn!
“Không được.”
“Ta không thể thua.”
“Dù phải trả giá đắt thế nào, ta cũng không thể thua.”
Nàng ta nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống, ngón tay siết chặt lấy nệm, không cam lòng thì thầm.
*
Tang phủ
Tang Yên lại bước vào viện của mẫu thân nguyên chủ.
Lần này, bất ngờ lại gặp cả phụ thân nguyên chủ — Tang Khôn.
Tang Khôn đã ngoài bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800121/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.