Chương 6: Nghiệt duyên
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Thu Chi: “. . .”
Nàng ta không cãi lại tiểu thư.
Tang Yên cũng chẳng tranh luận thêm, cười xua tay bảo nàng lui xuống.
Ngày hôm sau, một cơn mưa nhỏ bất ngờ đổ xuống.
Không khí sau mưa càng thêm trong lành, mát dịu đến lạ.
Tang Yên lại tiếp tục dẫn người hầu ra ngoài dạo chơi, thăm thú khu vực xung quanh điền trang nhà mình.
Đường đất sau mưa có hơi lầy lội, nên nàng đành phải ngồi xe ngựa. Chiếc xe ngựa nàng đi là loại xe không có mái che, rất thích hợp cho việc du ngoạn ngắm cảnh.
Khung cảnh nơi thôn quê đẹp không khác gì một bức tranh.
Trời đất rộng bao la, sắc xanh mát mắt trải dài tít tắp, hương hoa cỏ theo làn gió thoang thoảng bay tới vương vấn lòng người.
Xa xa, dòng suối trong veo róc rách chảy qua từng viên đá, âm thanh nhẹ nhàng như một khúc nhạc nền cho buổi dạo chơi này.
Thỉnh thoảng, trong những bụi cỏ rậm ven đường, vài chú thỏ trắng nhỏ xíu bất chợt nhảy ra, lẩn nhanh như chớp rồi lại biến mất.
"Tiểu thư có muốn nuôi thỏ không? Nô tài đi bắt cho người một con nhé."
Gia đinh Đổng Xuyên thấy Tang Yên nhìn chằm chằm vào thỏ trắng mấy lần, hễ có động tĩnh trong bụi cỏ là lại nhìn theo, có vẻ như là rất thích, nên muốn làm nàng hài lòng.
Tang Yên đang nhấm nháp hạt dưa, nghe vậy thì hứng thú, mỉm cười: "Được thôi. Cố gắng đừng làm chúng bị thương."
"Vâng."
Đổng Xuyên vâng lời, lập tức đi bắt thỏ.
Nửa canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800120/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.